Ẩn Long Ở Rể - Trần Viễn (FULL)

Liên tục bị đập bay ra ngoài hơn mười thước, lúc này thân hình của kẻ xâm nhập mới đụng vào trên vách tường rồi ngừng lại. Ngay sau đó, trong miệng của ông ta nhanh chóng phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt cũng trở nên trắng bệch.

“Độc… Độc Cô Phương Dung?!”

Ánh mắt của kẻ đột nhập hơi có chút khó tin, nhìn về phía bà lão tay cầm quải trượng, đang đứng ở phía đối diện.

“Hừ, Đoàn Chín Thừng, tiểu lão tặc! Ông cũng to gan lắm, còn dám đến khách sạn của cháu gái tôi cướp đồ. Xem chừng, hôm nay tôi không cho ông một chút bài học, ông còn chưa biết chữ chết viết như thế nào?”

Dứt lời, bà lão tay cầm quải trượng giơ lên, sau đó hướng về phía trước người của Đoàn Chín Thừng đánh tới.

Lúc này, đám khách quý đều bị biến cố bất ngờ làm cho hoảng sợ, không ít người đã dời đi chỗ trống, hướng về phía cầu thang bên ngoài khách sạn lao đi.

Ầm!

Bất quá, hội trường lúc này vô cùng hỗn loạn, một gậy này của bà lão đập xuống, thân hình của Đoàn Chín Thừng cũng không dám đón đỡ, ông ta giống như một chiếc lò xo, bật nhảy lên cao, đem một đòn này của đối phương tránh đi.

Ngay lập tức, lớp gạch men ở trên hội trường liền bị đập vỡ, đồng thời một cỗ uy áp vô cùng khổng lồ, từ trên người của bà lão phóng xuất ra ngoài, hướng về phía Đoàn Chín Thừng bao phủ tới.

“Hừ, còn muốn chạy đi đâu!”

Vừa nhìn thấy Đoàn Chín Thừng vậy mà một chiêu liền chạy, lúc này bà lão cũng nhịn không được tức giận hô lên một tiếng. Sau đó, thân hình của bà ta cũng vội vàng lướt đi, mau chóng đuổi theo phía sau đối phương.



Bất quá, hai người bọn họ rời đi không được bao lâu, lúc này ở trong hội trường bỗng dưng phát ra một trận hết lớn.

“Tất cả đứng im, không ai được phép nhúc nhích!”

Không biết từ lúc nào, một nhóm ba người, hai nam một nữ trên tay cầm lấy vũ khí, hướng về phía tất cả người ở bên trong hội trường hét lên.

Đến lúc này, ánh mắt của mọi người mới hốt hoảng nhìn lại, bọn họ không hề nghĩ tới, vừa rồi đám người này còn giả danh Chiến Thần, hiện tại đã cầm lấy vũ khí hướng về phía mình chĩa lấy. Nhất thời, sắc mặt của tất cả những người có mặt ở đây đều dọa cho tái nhợt.

Thế nhưng, còn không đợi mọi người có thể lấy lại tinh thần, lúc này đột nhiên lại có một cái bóng đen khác lao ra ngoài. Sau đó, kẻ này cầm lấy một quả lựu đạn khói, trực tiếp hướng thẳng về phía vị trí trung tâm của phòng hội nghị ném ra ngoài.

Oành!

Xì xì…

Một trận khói trắng mù mịt bóc lên, cho dù là Chương Tử Di, lúc này cũng nhịn không được trong lòng vô cùng tức giận mắng lên một trận.

“Chết tiết, rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra? Bọn chúng từ đâu xuất hiện, làm sao lại nhiều người như vậy trà trộn vào trong hội trường?”

Nghe được lời này của cô, Cao Hùng, quản lý của khách sạn không khỏi bị dọa cho sợ hết hồn, toàn bộ khuôn mặt đều tái nhớt không còn chút máu.

Bất quá, lúc này phản ứng của ông ta cũng không đến mức chậm. Ngay khi phát hiện ra được tình huống không ổn, ông ta đã vội vàng lên tiếng to.

“Nhanh, đem tiểu thư bảo vệ an toàn!”

Thế nhưng, đám vệ sĩ đứng ở xung quanh, thực lực nhiều nhất chỉ bất quá là cấp bậc sơ giai võ sư mà thôi. Còn không đợi cho bọn họ lao tới, lúc này một cái bóng đen đã cấp tốc hướng về phía bục đấu giá đánh tới. Mục tiêu của đối phương lúc này cũng không phải là thứ gì khác, mà chính là khối lệnh bài đang cầm ở trên tay của Chương Tử Di.

“Hừ!”

Chỉ là, cái bóng đen này ngàn nghĩ trăm nghĩ, hắn cũng không có nghĩ đến là, ngay khi thân hình của hắn vừa định chạm tới lệnh bài, mặt đất dưới chân của hắn đột nhiên lao ra một cái lồng sắt, trực tiếp đem toàn bộ bục đấu giá vây ở bên trong. Cho dù là Chương Tử Di, lúc này cũng được lồng sắt bảo vệ một cách an toàn.

Ầm!

Không có cách nào cướp được khối lệnh bài ở trên tay của Chương Tử Di, cái bóng đen này cũng vô cùng dứt khoát, trực tiếp ném thêm một quả lựu đạn khói, sau đó phi thân lao đi.

Nhưng mà, lúc này từ phía sau lưng của hắn đột nhiên truyền đến một tiếng quát khẽ.

“Chạy đi đâu!”

Âm thanh mặc dù rất nhỏ, cũng không đặc biệt nổi bậc trong không khí hỗn loạn của hội trường. Thế nhưng, thân thể của cái bóng đen lại bỗng dưng cứng đờ lại. Ngay sau đó, một bàn tay chậm rãi vươn tới, trực tiếp đem cái ót của đối phương chụp trúng.

Ầm!

Cứ như thế, cái bóng đen bất chợt ngã xuống sàn nhà, hôn mê bất tỉnh không hề hay biết chuyện gì xảy ra. Mà làm xong hết những chuyện này, người kia cũng biến mất không thấy.

Đợi cho khói trắng bắt đầu xua tan đi, lúc này tầm mắt mọi người mới có thể dễ dàng quan sát đến, không biết từ lúc nào cả ba tên cướp vừa rồi còn giả danh Chiến Thần đã nằm ở dưới mặt đất không một chút tiếng động. Mà cái bóng đen vừa rồi ý định muốn đem Tiên Ma Lệnh cướp đoạt, hóa ra lại chính là một trong số bọn người giả danh vừa mới lẻn đi ra ngoài không lâu.

Bất quá, lúc này mọi người cũng không có tâm tình để đi để ý đến những chuyện này. Tầm mắt của bọn họ rất nhanh nhìn về phía Chương Tử Di, lúc này vẫn còn đang được bao vây ở trong lồng sắt.

Cũng không biết nút mở công tắt ở đâu, nhưng chỉ thấy thân hình của Chương Tử Di hơi khẽ chuyển động một chút, chiếc lồng sắt lúc này đã lặng yên không một tiếng động chui xuống sàn nhà, biến mất không thấy gì nữa.

Mà vẻ mặt của Chương Tử Di lúc này cũng lộ ra mấy phần nhu hòa, nhìn về phía mọi người nói ra.

“Chư vị, vừa rồi xảy ra một chút sự cố ngoài ý muốn. Thế nên, buổi đấu giá hôm nay kết thúc tại đây. Bất quá, nếu như các vị muốn biết thêm tin tức về cổ chiến trường, các vị có thể đến văn phòng làm việc của tôi để liên hệ. Tôi rất hoan nghênh các vị đến để nói chuyện trao đổi!”

Vừa nói, Chương Tử Di vừa cúi thấp người xuống, bày ra bộ dáng hết sức chân thành. Mặc dù trong lòng của rất nhiều người đều không thoải mái. Dù sao, chìa khóa mở ra cổ chiến trường ở ngay trước mặt, ai cũng không muốn đem nó bỏ lở. Thế nhưng, Chương Tử Di đã mở lời ra nói như vậy, mọi người cũng không có được biện pháp nào khác. Huống hồ, đám người ở đây không phải người ngu, Chương Tử Di là người không phải bọn họ có thể chọc tới.

Thế nên, lúc này nghe Chương Tử Di nói như thế, bọn họ cũng chỉ có thể tươi cười đáp lại. Sau đó, ai theo nhà nấy, bắt đầu theo thứ tự rời khỏi hội trường đấu giá.

“Trần Viễn, vừa rồi anh đã đi đâu?”

Nhìn thấy mọi người đã bắt đầu tản đi, cả bốn tên cướp đều bị bắt giữ, đồng thời hội trường cũng tiến vào dọn dẹp. Lúc này, Đinh Tử Hương không khỏi liếc mắt, nhìn về phía Trần Viễn, trên mặt có chút tò mò nói ra.

Nghe hỏi đến, Trần Viễn chỉ trừng mắt đáp lại, cũng không có trực tiếp lên tiếng trả lời. Sau đó, thân hình của anh theo hướng thang máy, đi đến tầng dưới của khách sạn.

“Này, anh chờ tôi một chút, làm sao lại đi nhanh như vậy chứ?”

Nhìn thấy bộ dáng của Trần Viễn lúc này, trong lòng của Đinh Tử Hương có chút tức giận kêu lên. Thế nhưng, bước chân của Trần Viễn lại một mực không có dừng lại, để cho Đinh Tử Hương không khỏi gấp, vội vàng chạy theo phía sau lưng.

Nhưng còn không đợi cho hai người bước vào bên trong thang máy, lúc này một cái thân ảnh đột nhiên xuất hiện, chắn ngang lối đi của hai người bọn họ. Hơi hơi đưa mắt nhìn lên, lúc này Đinh Tử Hương mới phát hiện ra, người đứng trước mặt của mình cũng không phải là ai khác, mà chính là người vừa mới chủ trì buổi đấu giá vừa rồi, Chương Tử Di.

“Chào anh, xin tự giới thiệu một chút, tôi tên là Chương Tử Di, là hội phó hiệp hội thương nghiệp Đông Nam Á. Tôi có thể mời anh đến văn phòng của tôi để nói chuyện riêng một chút được không?”

Vừa gặp mặt, Chương Tử Di không chút vòng vo, liền trực tiếp nói ra ý định của mình. Thấy một màn này, Đinh Tử Hương không khỏi hai mắt tròn vo. Cô còn thật sự không có nghĩ đến, Chương Tử Di vậy mà xuất hiện ở đây, hơn nữa còn trực tiếp như vậy, mời Trần Viễn đến văn phòng của mình nói chuyện riêng?

Bất quá, thái độ của Trần Viễn lúc này lại tỏ ra vô cùng lạnh nhạt, anh hơi nhìn nhìn đối phương một chút. Ngay sau đó, anh liền chậm rãi lắc đầu đáp lại.

“Thật sự xin lỗi, tôi không có hứng thú!”

Nói xong lời này, Trần Viễn liền trực tiếp xoay người rời đi. Lần này, phản ứng của anh không chỉ làm cho Chương Tử Di cảm thấy hết sức ngạc nhiên, mà ngay của Đinh Tử Hương cũng không thể nào ngờ đến.

“Anh ta không phải là bị ấm đầu rồi chứ?”

Cái suy nghĩ này chỉ vừa lóe lên trong đầu, thân hình của Đinh Tử Hương cũng cấp tốc chuyển di, vội vàng đuổi theo bước chân của Trần Viễn.

“Này này, anh làm gì lại đi gấp như vậy, chậm lại chờ tôi một chút!”

Mặc kệ Đinh Tử Hương kêu la thế nào, bước chân của Trần Viễn vẫn không có ý định dừng lại, một đường chuyển hướng đi thẳng về phía cầu thang bộ.

Nhìn theo bóng lưng của hai người bọn họ rời đi, lúc này Chương Tử Di mới kịp phản ứng lại, thần sắc của cô hơi biến đổi một chút. Ngay sau đó, thân hình của cô cũng cấp tốc rời đi, trở về văn phòng làm việc của mình.
Advertisement
';
Advertisement