“Không được”
Nhìn thân ảnh như quỷ mị của Lạc Thần lại xuất hiện bên cạnh đồng bọn, nữ tử chanh chua sợ hãi hét lên, nàng đột ngột lấy ra một tấm băng thuẫn lớn...
Ý niệm vừa động thuẫn kia đã ngăn chặn bước tiến của Lạc Thần, bảo vệ nam tử đi cùng...
“Hừ, Đại Hồng Cước” Lạc Thần cười lạnh nhìn chướng ngại vật, thế công không giảm, nhất cước như hải dương giận dữ, sóng lớn không ngần ngại đập mạnh vào Băng Thuẫn...
Đại Hồng Cước là Địa Cấp Vũ Kỹ, mặc dù chiêu thức đơn giản nhưng uy lực đến cực điểm, Băng Thuần chỉ là một kiện Huyền Cấp Hạ Phẩm pháp bảo...
Sao có thể ngăn chặn?
Âm thanh vỡ nát vang vọng, trước ánh mắt kinh hãi như muốn tuyệt của ba người Nam Cung gia, nam nhân phía sau tấm thuẫn ăn chọn một cước vào cổ...
Răng rắc...
Đầu lâu xoay tròn 360 độ trên cổ, trước khi chết vẫn không dám tin tưởng mình bị giết một cách đơn giản như vậy...
Không phải hắn yếu, là do đối thủ quá yêu nghiệt, nhìn từ bên ngoài sẽ tưởng Lạc Thần đơn giản giết hắn, tuy nhiên uy lực của một cước kia là sự kết hợp giữa Huyền Thủy Linh Lực và Tam Chuyển Thể Tu sức mạnh, bị đá chết cũng là bình thường...
“Đoạt Hồn” Lạc Thần cười lạnh thi triển Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Nhãn, hấp thụ linh hồn của một Nguyên Anh Kỳ, hắn thỏa mãn lẩm bẩm:
“Lại tiến thêm một chút, rất nhanh sẽ đột phá Hồn Tu Kim Đan Hậu Kỳ..."
Những lần giết địch bằng Dị Hỏa, linh hồn đối phương đều bị sức nóng khủng khiếp hòa tan thành hư vô, Lạc Thần dù muốn cũng không thể Đoạt Hồn, nếu không đã sớm đột phá từ lâu...
“AAA, Mau chạy, kẻ này quá kinh khủng”
Nam tử còn lại nhìn thi thể của đồng bọn, hoảng sợ đến cực điểm, cố nén thương thế, thi triển ngự không phi hành bay lên cao, hy vọng dựa vào khả năng của Nguyên Anh Kỳ tu sĩ đào tẩu...
“Muốn chạy?”
Lạc Thần thản nhiên nói, trong lòng bàn tay ngưng tụ một viên Dị Hỏa Đạn, hướng mục tiêu trên không ném đi...
Nam tử trên không trung cảm giác được nguy hiểm, trường kiếm lập tức gia trì thổ hệ linh lực, đem cản ở trước mặt...
Xèo
Âm thanh thiêu trụi vang lên, Trường Kiếm Huyền Cấp Pháp Khí bị dễ dàng bị thiêu hủy, lồng ngực thanh niên rất nhanh trở thành mục tiêu kế tiếp...
Trước khi chết, nam tử cũng thấy rõ thứ bắn vào mình, đó là một viên linh lực tròn vo màu tử sắc chứa sức nóng kinh khủng, ngay cả không gian xung quanh nó cũng thoáng run lẩy bẩy...
“Dị Hỏa” Ý nghĩ cuối cùng của nam tử chính là hai từ khủng bố này, hai mắt hắn trừng to kinh hãi trước khi tiêu tán thành hư vô...
“Ực” Hai âm thanh khô khốc vang lên...
Lý Trúc Loan tay nhỏ che lấy cái miệng nhỏ nhắn đang hé mở, mắt đẹp trợn tròn vì kinh ngạc... nàng biết nam nhân của mình rất mạnh, dù sao lần hắn biểu hiện tại Đấu Thú Trường để lại ấn tượng rất lớn đối với mình, nhưng không ngờ hắn lại khủng bố đến như vậy...
Vượt cấp giết địch như giết gà... Thổ hệ, Thủy Hệ bây giờ lại xuất hiện thêm Hỏa Hệ...
Lý Trúc Loan từng nghe sư phụ nói, chỉ có trấn thế thiên tài Cửu Cấp Thế Lực trở lên, mới từng xuất hiện qua người từng sở hữu ba loại linh căn...
“Lạc Thần, huynh là người của Cửu Cấp thế lực sao?” Lý Trúc Loan nhịn không được thốt lên trong vô thức...
“Không phải, sau này ta sẽ cho muội biết” Lạc Thần mĩm cười, liếc mắt nhìn sang nữ tử chanh chua đang run lẩy bẩy trên mặt đất, hoảng sợ cực độ nhìn hắn...
“Ngươi tự sát đi!” Lạc Thần lạnh lùng nói...
“Không, không, xin tha ta một mạng, muốn ta làm gì cũng được” Nữ tử chanh chua cầu xin nói...
Lạc Thần hơi nhíu mày, chợt nghĩ đến điều gì, hắn dò hỏi: “Nam Cung gia các ngươi và Thiên Mộc Tông thù oán sâu lắm sao?”
“Đương nhiên rồi, từ ngày bọn hắn độc chiếm Mỏ Linh Thạch, chúng ta như nước với lửa, không ít đệ tử đều chết vào tay hai bên, đã sớm không đội trời chung” Nữ tử chanh chua vội vàng nói, trong lòng lóe lên một tia hy vọng...
“Ngươi tên gì? Bao nhiêu tuổi?” Lạc Thần nhìn nàng bộ dạng cũng khá xinh đẹp, mắt to môi đỏ, thân hình cao thẳng, mặc dù không hoàn mỹ như mấy nữ nhân của hắn, nhưng xem tạm chấp nhận...
“Ta gọi Nam Cung Ngọc, năm nay 112 tuổi” Nam Cung Ngọc ánh mắt hơi lóe lên, liếc mắt đưa tình với Lạc Thần...
“Giao ra linh hồn bổn nguyên, tha cho ngươi một mạng” Lạc Thần gật đầu nói...
“Cái này” Nam Cung Ngọc hơi do dự, linh hồn bổn nguyên là mệnh căn của tu sĩ, giao cho đối phương năm giữ chẳng khác nào mạng nàng triệt để không thuộc về mình, đối phương muốn nàng chết lúc nào thì ch
“Vậy ngươi có thể tự sát” Lạc Thần lạnh lùng...
“Ta giao” Nam Cung Ngọc cắn răng, một tia linh hồn trong suốt xuất khiếu trước mặt Lạc Thần, ít nhất tạm thời giữ được mạng...
Lạc Thần lập tức dùng ý niệm thu lấy, cảm giác sinh mạng đối phương triệt để nắm trong tay mình, chỉ cần Nam Cung Ngọc có ý định phản bội, hắn sẽ đem linh hồn bổn nguyên phá hủy,...
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!