Lâm Khánh như người mất hồn lẩm bẩm, rút ra mũi tên đang gâm vào cơ thể, không thèm để ý thương thế trên người mình, trợn trừng mắt nhìn thanh cung thần bí và cao quý nằm trên tay Lạc Thần...
“Cháu trai ngoan, mau gọi gia gia!” Lạc Thần hài hước nhìn đối thủ...
“Khốn kiếp! Làm sao có thể? Ngươi làm sao sở hữu Thiên Cấp Pháp Bảo? Đáng chết!”
Lâm Khánh gương mặt đố ky đến mức vặn vẹo, trong lòng tràn đầy cảm giác tự giễu, thì ra từ đầu hắn mới chính là kẻ ếch ngồi đáy giếng, cầm một kiện Địa Cấp Thượng Phẩm ra oai trước mặt người ta...
Bất quá Lâm Khánh vẫn cảm thấy khó tin vô cùng, tại toàn bộ Lâm gia, chỉ có phụ thân hắn một người sở hữu Thiên Cấp pháp bảo mà thôi, vậy mà giờ đây trong tay một thiếu niên trẻ tuổi, Thiên Cấp Pháp Bảo xuất hiện...
Hắn sao có thể không đố ky? Không ghen ghét? Không cảm thấy đả kích?
“Là nàng, nhất định là nàng cho ngươi, nhất định là nàng dùng hết tài sản đem Thiên Cấp Pháp Bảo mua cho ngươi!”
Lâm Khánh không muốn thua kém Lạc Thần, tìm cho mình cái cớ, mở miệng cười gẵn nói...
“Thật nhục nhã!” Băng Lam Tịch chán nãn lắc đầu, ngay cả nàng cũng không sở hữu một kiện Thiên Cấp pháp bảo đâu...
Pháp Bảo khác với Vũ Kỹ hay Công Pháp... Công Pháp và Vũ Kỹ có thể cho nhiều người khác nhau tu luyện, tuy nhiên Pháp Bảo thì khác, một kiện Thiên Cấp pháp bảo chỉ có thể do một người sử dụng
mà thôi...
Vì lẽ đó dù là tại các thế lực lớn như Bát Cấp thì Thiên Cấp pháp bảo vẫn vô cùng hiếm hoi, có tiền chưa chắc đã mua được...
Lâm Khánh biết rõ đạo lý này, nhưng lại ngoan cố tìm cớ để gỡ gạt sỉ diện, hẳn đường đường là người trên Hoàng Kim Bảng, vậy mà gia tài thua kém một tên
vô danh tiểu tốt?
“Còn không mau gọi gia gia?” Lạc Thần cười lạnh một tiếng...
“Tiểu súc sinh đừng đắc chí, Thiên Cấp pháp bảo do Công Chúa Đế Quốc vì tư tình cho ngươi, với tư cách là thành viên của Đế Quốc, ta có trách nhiệm thu hồi!” Lâm Khánh hiên ngang lẫm liệt nói...
“Đế Quốc? Chẳng lẽ bọn họ là người của...” Lạc Thần nghiêm túc suy nghĩ...
“Vô liêm sĩ, thật làm mất mặt Lâm gia!” Băng Lam Tịch nghe Lâm Khánh nói rốt cuộc không nhịn được mở miệng quát mắng...
“Hừ, ngươi mang tài sản Đế Quốc giao cho ngoại nhân, ta chỉ thay mặt Hoàng Thất thu hồi mà thôi!”
Lâm Khánh chụp mủ cả hai người, hắn đã động nên tham niệm, mặc kệ Pháp. Bảo là của ai, trước tìm cớ cướp đoạt trước rồi nói sau...
“Bái phục, thực lực không có bao nhiêu nhưng da mặt dày không ai bằng!” Lạc Thần cũng cười tà nói, một lần nữa kéo căng dây cung...
Lâm Khánh trong lòng xấu hổ muốn chết, bị hai người xem thường làm hắn cảm thấy vô cùng nhục nhã, bất quá ngoài mặt lại ra vẻ đường hoàng nói:
“Thực lực không bao nhiêu? Để đòi lại Pháp Bảo của Đế Quốc, ta sẽ dùng đến tu vi Hóa Thần Kỳ, đối với ngươi không cần dùng thực lực Luyện Hư Kỳ làm gì!”
“Đi chết!” Lạc Thần không nhãn nhịn nổi sự vô liêm sĩ của tên này, Mộc tiễn bắn mạnh mà ra..
“Thiên cấp Pháp Bảo thì đã sao? Lọt vào tay người tu vi yếu kém như ngươi có thể làm gì được ta?”
Lâm Khánh ý niệm vừa động, một thanh Trường Mâu lập lòe Lôi Đình đã xuất hiện trên tay hắn...
Tu vi Hóa Thần Viên Mãn bộc phát, Trường Mâu hướng mũi tên vừa đến đâm mạnh...
Keng...
Lôi đình lấp lóe kết hợp với tu vi Hóa Thần Viên Mãn, Mộc Tên rốt cuộc bị ngăn chặn...
“Keng, hoàn thành nhiệm vụ [Lần Đầu Chiến Hoàng Kim], nhận được một lần triệu hoán Bí Thuật”
Xem ra chỉ cần Lâm Khánh phá bỏ lời hứa áp chế tu vi, hệ thống sẽ công nhận như Lạc Thần đánh bại đối phương trong cùng cấp...
Ánh mắt Lạc Thần lúc này nheo lại nhìn trường mâu trên tay Lâm Khánh... “Kinh Lôi Mâu, cùng một bộ với Kinh Lôi Giáp, cũng là Địa Cấp Thượng Phẩm”
Băng Lam Tịch hướng Lạc Thần giải thích, nàng biết thực lực thật sự của Lạc Thần nên chưa có ý định xen vào...
“Chịu chết đi, Kinh Lôi Chiến Pháp”
Lâm Khánh gầm lên, chân đạp Lôi Ảnh Bộ biến mất, Kinh Lôi Mâu mang theo uy thế ngập trời, như Lôi thần hàng thế đâm xuống đầu Lạc Thần...
Kinh Lôi Chiến Pháp là một môn Công Pháp Địa Cấp Thượng Phẩm, có thể kết hợp với vũ khí dài như Mâu, Kích, Thương...
RỐNG...
Lên google tìm kiếm từ khóa tamlinh247.com.vn để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!