Lời nói bá đạo có phần hống hách của Diễm Nguyệt Kỳ làm sắc mặt Lạc Thần trở nên cổ quái...
Quả nhiên đúng với lời tỷ muội Hồng Liên từng nói, tính tình của nàng thật nóng như lửa, không những nóng nảy còn tràn ngập sự bá đạo cường thế...
Hai tên Lang Vương và Hầu Nham sắc mặt giận đến tái mét, không biết bao nhiêu năm rồi chưa từng có ai dám làm trái ý bọn hắn, chứ đừng nói chi là ngang nhiên xem thường như vậy...
“Hừ, đừng tưởng top 10 Hoàng Kim Bảng là có thể làm càn, xét về tuổi tác ngươi chỉ là nha đầu chưa dứt sửa, phải gọi chúng ta một tiếng tiền bối!” Lang Vương cười lạnh ra vẻ nói...
“Đúng vậy! Ngươi giết trưởng lão của tộc ta, phải để mạng lại bồi thường!” Hầu Nham dữ tợn lên tiếng phụ họa...
Bọn hắn mặc dù nghe qua không ít chiến tích của Diễm Nguyệt Kỳ, nhưng cũng không cho rằng bản thân mình kém hơn... Dù sao thì đẳng cấp của ba người có sự tương đương với nhau...
Huống hồ lúc này là hai đánh một...
“Sống cho lâu sắp xuống mồ rồi, mà tu vi chỉ có bấy nhiêu đấy, phế vật vô dụng còn tự hào? Thời gian các ngươi tu luyện đến thân chó hết rồi sao?”
Trước sự cường thế của hai tên Tộc trưởng Yêu Thú, Diễm Nguyệt Kỳ không mặn không nhạt nói...
Chỉ là ai cũng nghe ra ý chế giễu của nàng...
“Ngươi...” Hai tên Lục giai Hậu Kỳ tức đến nói không nên lời...
Quả thật nếu so về tiến độ tu luyện, hai bọn hắn quả thật kém xa nàng..
“Hầu huynh, nữ nhân này không thể nói lý, Chỉ có đánh thôi!” Lang Vương nhìn sang Hầu Nham trầm giọng nói...
“Chiến! Giết chết nàng và đồng bọn!” Hầu Nham gật đầu tán thành...
Trong lúc nhất thời, hai luồng sát khí kinh thiên động địa cuồn cuộn mà ra, ép mạnh về Lạc Thần và Diễm Nguyệt Kỳ...
“Hừ!” Diễm Nguyệt Kỳ hừ nhẹ một tiếng, khí thế vô hình phát ra, hoàn toàn không bị ảnh hưởng...
Không biết vô tình hay cố ý, nàng vậy mà bỏ mặt Lạc Thần một mình chống chọi hai luồng sát khí kinh khủng kia...
Lạc Thần gương mặt vẫn bình thản, Thiên Hạ Vô Song không gây áp lực cho người khác thì thôi, muốn dùng sát khí kinh sợ hắn? Nằm mơ sao?
Nhìn thấy tên này vậy mà thản nhiên như không trước sát khí của hai con Lục giai Hậu Kỳ, đôi mắt Diễm Nguyệt Kỳ lóe lên một tia thưởng thức...
“Chết đi!”
Chứng kiến sát khí không đả động được hai người Lạc Thần, Lang Vương dữ tợn gầm lên, hư không trước mặt hắn nhanh chóng nứt ra, một cái sói trảo phô thiên cái địa chém xuống Diễm Nguyệt Kỳ...
Mà Hầu Nham cũng không cam lòng yếu kém, nấm tay bao phủ cuồn cuộn Dung Nham nóng chảy, một đấm tung mạnh về thân thể nàng...
Không có chiêu thức, đơn giản chỉ là chưởng khống lực lượng và thân thể, nhưng không gian vậy mà đã có vài vết nứt xuất hiện...
Lục giai Hậu Kỳ quá mạnh...
Tốc tốc tốc...
Lạc Thần liên tục thi triển tốc biến ba lần liên tiếp rời xa chiến trường, uy lực công kích của Lục giai Hậu Kỳ quá mức khủng bố, đứng gần rất dễ bị vạ lây...
Mà trước hai loại công kích mãnh liệt kinh khủng kia, Diễm Nguyệt Kỳ chỉ lười biếng nói:
“Dùng toàn lực đi! Bổn tọa không có nhiều thời gian!”
Theo sau đó, thân thể mê người vẫn đứng im bất động, Kim Ô Hư Hỏa cuồn cuộn mà ra, hình thành hai cái Thiên Hỏa Thủ, hướng về hai luồng công kích chọp đến...
Ầm...
Ầm...