Lạc Thần bắn ra một chưởng, hy vọng thay nàng gánh vác một phần sức lực…
Tia năng lượng ba màu phá không mà ra, xuyên thẳng Lang Vương đang lao nhanh với tốc độ khủng khiếp…
ẦM…
Một tiếng nổ tung vang lên, Bão Cát xung quanh Lang Vương hơi bị tán loạn, khiến tốc độ của hắn phải chậm lại vài nhịp…
“Dung hợp 3 loại Linh Lực?” Diễm Nguyệt Kỳ chứng kiến tình cảnh này, trong mắt lóe lên một tia dị sắc…
Hiển nhiên lại bị “con rể” làm cho kinh ngạc…
Bất quá tu vi Lạc Thần quả thật quá yếu, Hợp Linh Chưởng nhanh chóng bị Bão Cát xung quanh Lang Vương phá hủy, không gây tổn thương gì đến hắn…
“Hừ! giải quyết nàng xong sẽ để ngươi sống không bằng chết!” Lang Vương khinh thường nhìn Lạc Thần cười lạnh, một lần nữa cùng Hầu Nham mang theo công kích dữ dội cuốn đến Diễm Nguyệt Kỳ…
Mà lúc này, Diễm Nguyệt Kỳ nhàn nhạt nhắm mắt, miệng thơm thân khải:
“Diễm Lôi Kim Ô Phá”
GÁY…
Kim Ô thét gào, Hỏa Diễm rực rỡ gào thét mà ra, thân thể nó nhanh chóng trở nên to lớn, kích thước hoàn toàn không kém thân thể Lang Vương…
Ầm ầm ầm…
Lẫn bên trong Kim Ô là vô vàn Lôi Đình chi lực đang phẫn nộ ầm ầm, trộn lẫn đan xen, hoàn mỹ không một kẻ hở…
Diễm Lôi Kim Ô Phá…
Đây là vũ kỹ do Diễm Nguyệt Kỳ mất thời gian dài để tự tay sáng tạo khi nhận được Lôi Hỏa Huyền Công từ tay hai cô con gái…
Đây là lần đầu tiên sử dụng…
ĐÙNG
Như chiến tranh giữa các vì sao, như thiên thạch va chạm, ba loại công kích rốt cuộc va đập…
Âm thanh kinh khủng khiến lỗ tai Lạc Thần chấn động vù vù, vội vàng dùng Linh Lực phủ kín…
ÒM
Mộc Quy bị xung kích cấp tốc tan biến…
Phụt…
Lạc Thần bay mạnh ra ngoài hơn trăm dặm, phun một ngụm máu tươi…sắc mặt tái nhợt…
Mà bên trong trung tâm vụ nổ, thân ảnh Diễm Nguyệt Kỳ thối lui hàng trăm bước, chiến bào trên thân rách nát vài chỗ, khóe môi tuyệt mỹ xuất hiện một tia máu, hiển nhiên cũng bị chấn động đến nội thương…
Mà hai tên đối thủ thê thảm không cần phải nói…
Chỉ thấy trước sự bá đạo cùng sức phá hủy của Diễm Lôi Kim Ô Phá, Phần Sơn Chiến Phủ trong tay Hầu Nham bay ra ngoài, xuất hiện một vết nứt, Dung Nham giáp trên người đã biến mất hoàn toàn…
Mà cánh tay của Hầu Nham lúc này đã triệt để vỡ nát thành tro bụi, da thịt bong tróc lỗ chỗ, gương mặt bị tàn phá hơn một nữa có thể nhìn thấy đầu lâu bên trong, nơi vết thương vẫn còn Hỏa Diễm khủng bố và Lôi Đình đang tàn phá…
Bộ lông vốn đỏ rực của hắn nay càng thêm sặc sở vì bị máu tươi bao phủ…
Chịu không nổi thương thế nặng nề, Hầu Nham quỵ một chân xuống mặt đất, Pháp Thiên Tướng Địa giải trừ, hư ảnh Hỏa Hầu biến mất, thở hồng hộc…
Bên cạnh hắn, Lang Vương từ lâu đã nằm ngửa, mùi thịt khét lan tỏa khắp không gian, Bão Cát tan biết từ lúc nào, bộ lông đen tuyền uy vũ từ lâu biến mất, trở thành một con sói trọc…
Hô hô hô…
Liên tục là những hơi thở nặng nhọc từ miệng Lang Vương phát ra, hiển nhiên đã đến lúc hấp hối…
“Có thể ép bổn tọa thi triển toàn lực, hai ngươi chết cũng đủ tự hào!” Diễm Nguyệt Kỳ lãnh ngạo thiên khung mở miệng nói, muốn ra tay hạ sát thủ…
Lôi Đình Quyền Trượng nâng cao, mang theo vô tận tia sét hướng đầu Hầu Nham đập xuống…
KENG…
Âm thanh Kim Loại kịch liệt vang lên, bên cạnh Hầu Nham xuất hiện một khe nứt, ba con khỉ toàn thân lông bạc già nua xuất hiện…
Khí thế Lục giai yêu thú đồng loạt ép mạnh mà ra, ba thanh vũ khí khác biệt xuất thủ, thành công ngăn lại một trượng của Diễm Nguyệt Kỳ…
“Ba vị trưởng lão?” Hầu Nham cố nén cơn đau, khàn khàn mở miệng…
“Tộc trưởng! Chúng ta đến cứu ngài!” Ba tên trưởng lão Hỏa Hầu Tộc, đề phòng nhìn chằm chằm Diễm Nguyệt Kỳ…
“Diễm gia chủ! Hạ thủ lưu tình, nếu không dù đánh không lại ngươi nhưng chúng ta có thể đồng loạt tự bạo! tin tưởng ngươi không chết cũng trọng thương!”
Tên Khỉ có bộ dạng già nhất lên tiếng nói, hắn chính là Đại Trưởng Lão của Hỏa Hầu tộc, có tên Hầu Nhất, tu vi Lục giai Hậu Kỳ lan tỏa xung quanh hắn, chỉ là so về khí thế yếu hơn Hầu Nham đến tận vài bậc…
Hiển nhiên tên này tiềm lực đã hết, suốt đời này chỉ có thể dừng chân ở Lục giai Hậu kỳ mà thôi, còn Hầu Nham thì thọ nguyên vẫn còn rất nhiều, có thể đột phá cảnh giới cao hơn trong tương lai…
Xét về chiến lực Hầu Nhất cũng không sánh bằng Hầu Nham, dù sao thì trong cùng cấp cũng có phân chia mạnh yếu…
Hầu Nham là tộc trưởng xuất sắc của Hỏa Hầu tộc, bọn hắn dù có liều cái mạng già cũng muốn cứu hắn…
“Các ngươi uy hiếp ta?!” Diễm Nguyệt Kỳ ánh mắt vẫn lạnh lùng như cũ, ba tên này tự bạo quả thật có thể trọng thương nàng, bất quá nàng cũng rất ghét bị người uy hiếp…
“Phu nhân thả bọn họ đi thôi! Trong tương lai ta sẽ đích thân đến Hỏa Hầu tộc tính sổ.” Âm thanh của Lạc Thần truyền vào tai nàng…
Thân ảnh của hắn đã đứng cạnh “mẹ vợ” mình…
Ba tên Hầu tộc trưởng lão nghe Lạc Thần nói vậy, nén giận trong lòng, khinh thường nhìn hắn…
Hiển nhiên cho rằng tên tiểu tử miệng còn mùi sửa này không biết trời cao đất rộng…
“Còn không mau cút?” Diễm Nguyệt Kỳ trừng mắt quát…