Chợt… 

 Diễm Nguyệt Kỳ đem hắn đẩy ra, khó hiểu hỏi: 

 “Ngươi muốn làm gì?” 

 “Đương nhiên là hôn nàng..” Lạc Thần đáp… 

 Diễm Nguyệt Kỳ cau mày, mở miệng nói: “Không phải song tu chỉ là kết hợp sao? Rườm rà như vậy làm gì?” 

 Lạc Thần xém tí nữa ngã đầu xuống đất, cổ quái nhìn nàng hỏi: “Phu nhân có kinh nghiệm về song tu chưa mà nói vậy?” 

 Diễm Nguyệt Kỳ lắc đầu, hiển nhiên dốt đặc cán mai trong chuyện này… 

 “Ta có kinh nghiệm hơn phu nhân a! Quá trình song tu rất phức tạp và rắc rối, phu nhân phải nghe ta để đạt được hiệu quả cao nhất!” Lạc Thần thản nhiên ra vẻ trãi đời… 

 Diễm Nguyệt Kỳ lườm hắn một cái, bộ dạng khiến Lạc Thần càng thêm thèm thuồng… 

 Bất quá vẫn ngoan ngoãn nằm im, để mặc hắn bày bố… 

 “Phu nhân nắm lấy nó! giúp ta xoa nhẹ lên xuống!” Lạc Thần được dịp làm tới, kéo bàn tay mềm mại của nàng đặt lên dương vật cương cứng mở miệng yêu cầu… 

 “Thứ này thật kỳ lạ, nóng như lửa vậy!” Diễm Nguyệt Kỳ ngây ngô làm theo, bàn tay mềm mại nhẹ nhàng vuốt ve… 

 Khổ thân nữ cường nhân, từ nhỏ đã đặt việc tu luyện lên hàng đầu, đối với chuyện sinh hoạt nơi phòng the như tờ giấy trắng, bị một tên dâm tặc lợi dụng a… 

 Hít… 

 Lạc Thần sung sướng hít sâu vài hơi, bàn tay mềm mại của nàng quả thật quá tuyệt, thỉnh thoảng còn chạm nhẹ vào hai hòn bi của hắn, khiến Lạc Thần như muốn thăng sớm… 

 “Hé môi nào! Hôn nhau là một bước rất quan trọng, sẽ giúp hai người song tu càng thêm ăn ý hơn, hiệu quả sẽ tốt hơn!” Hắn tiếp tục dỗ ngọt… 

 Diễm Nguyệt Kỳ chóp chóp mắt, ngẩng đầu hé mở hai cánh môi đầy đặn… 

 Chụt… 

 Lạc Thần làm sao có thể nhịn được? lập tức cúi đầu áp miệng vào môi nàng, khóa chặt cái lưỡi xinh tươi, ra sức cuốn lấy… 

 Chụt chụt chụt… 

 Bàn tay Diễm Nguyệt Kỳ vẫn thò xuống vuốt ve dương căn nam nhân, mà đôi môi lại bị lắp đầy, nàng chỉ có thể bị động đón nhận… 

 Lạc Thần đem nước bọt của nàng cướp sạch, sau khi thưởng thức vị ngọt lịm tươi mát, bèn đem nước bọt của mình truyền lại cho nàng… 

 Diễm Nguyệt Kỳ cơ thể dần nóng lên một cách khó hiểu, cảm giác hôn nhau này nàng chưa trãi qua bao giờ, cảm nhận đôi môi mình bị đè ép, cái lưỡi nhỏ bị mút như kẹo ngọt, lại cảm nhận dư vị đặc trưng của người khác phái, trong lòng không có cảm giác chán ghét, trái lại tận hưởng một cách thoải mái… 

 Theo thời gian, nàng cũng bắt đầu học được cách phối hợp, cùng hắn đá lưỡi, cùng hắn cắn lấy môi nhau, mặc dù đôi khi còn vụn về để răng va đập, nhưng lại càng thêm hứng thú… 

 Lạc Thần cũng không rãnh rỗi chút nào, vừa thưởng thức vị ngọt trong miệng nàng, bàn tay đã tìm đến bầu vú tuyệt hảo, nhẹ nhàng xoa bóp… 

 Căng đầy và co giãn, kích cỡ to hơn cả Mộc Tử Âm và Băng Lam Tịch một chút, một tay Lạc Thần chỉ nắm được phần ngọn, sợ nàng không quen nên hành động hết sức nhẹ nhàng ôn nhu… 

 “Ưm” Một âm thanh đứt quãng xuất hiện trong cổ họng Diễm Nguyệt Kỳ… 

 Biết nàng khó thở, Lạc Thần tham lam mút lưỡi thêm một cái thặt chặt, mới lưu luyến tách môi… 

 Nhìn má đào ửng đỏ, đôi môi vốn tái nhợt nay xuất hiện một tia huyết sắc, Lạc Thần nhìn nàng ân cần hỏi: 

 “Phu nhân thích không? Cảm thấy thế nào?” 

 “Cảm thấy gì?” Diễm Nguyệt Kỳ chưa hiểu ý hắn… 

 “Cảm thấy ta hôn nàng thích không?” Lạc Thần bàn tay vẫn xoa nắn bầu vú… 

 “Khá thú vị!” Diễm Nguyệt Kỳ nhếch miệng thản nhiên đáp, trong lòng nàng đây chỉ là một loại trãi nghiệm mới, không quan tâm dù mình vừa mất đi nụ hôn đầu đời... 

 Lạc Thần cười khổ, hắn mong chờ nàng sẽ ngại ngùng khi bị hỏi như vậy… 

 “Phu nhân từ nay cho đến vĩnh viễn chỉ có thể hôn ta!” Hắn nhìn vào mắt nàng tuyên bố chủ quyền… 

 Diễm Nguyệt Kỳ trợn mắt muốn phản bác không ai có thể ra lệnh cho mình, bất quá nhìn vẻ mặt nghiêm túc của nam nhân liều mạng bảo hộ mình trước muôn vàn yêu thú, trái tim chợt rung lên, nhẹ nhàng gật đầu… 

 “Có thể song tu chưa?” Nàng nhạy bén vô cùng, biết mình vô tình bị nam nhân này ảnh hưởng đến tâm trí, bèn chuyển chủ đề… 

 “Chưa được, còn vài bước quan trọng cần thực hiện, phu nhân đừng gấp!” Lạc Thần nhìn thấy đã có vài giọt nước róc rách chảy ra nơi âm đạo nàng, bèn tiếp tục ba xạo… 

 “Còn bước nào nhanh làm cho xong đi!” Diễm Nguyệt Kỳ liếc mắt thúc giục… 

 Lạc Thần chợt ngồi ngay thẳng, trong lòng dâng lên ý nghĩ xấu xa, dùng tay chỉ vào dương vật đang căng cứng đầy rẫy gân guốc của mình, mở miệng đường hoàng nói: 

 “Phu nhân phục vụ nó đi!” 

“Ngươi vừa nói gì?” 

 Diễm Nguyệt Kỳ nhìn khúc côn thịt cứng ngắc kia sẳng giọng hỏi, nàng chưa hiểu hai từ “phục vụ” có ý nghĩa là như thế nào… 

 “Phu nhân dùng môi của mình mút nó, giống tiểu hài tử ăn kẹo vậy…” Lạc Thần tự nhiên hướng dẫn… 

 “Mút? Ăn kẹo?” Diễm Nguyệt Kỳ gương mắt tuyệt mỹ cổ quái, thứ kia mặc dù không khó nhìn nhưng cũng không thấy “đẹp mắt”, thậm chí có phần dữ tợn, thật sự có thể mút sao? 

 Nhìn vẻ mặt nghi ngờ của nàng, Lạc Thần tiếp tục dụ dỗ: 

 “Đương nhiên rồi, Tình Nhi và Hồng Liên đều đã từng làm, phu nhân cũng không thể kém các nàng a!”

 

Advertisement
';
Advertisement