Lạc Thần có thể cảm nhận được hai bờ môi kiều diễm kia đang ngậm lấy côn thịt của mình… 

 Vì hàng của hắn quá dài mà miệng nàng lại nhỏ, chỉ miễn cưỡng ngậm được một nữa, bất quá chỉ bấy nhiêu đó cũng khiến hắn sướng như điên rồi… 

 Diễm Nguyệt Kỳ cũng không có kinh nghiệm gì đáng nói, hoàn toàn xem côn thịt như kẹo, tiến hành liếm mút một cách hết sức tự nhiên, trong lòng thầm nghĩ: “Mùi vị không tệ…” 

 Đầu lưỡi tinh xảo thỉnh thoảng liếm láp thân dương vật, cọ nhẹ vào quy đầu to tướng, khiến Lạc Thần thích thú vô biện… 

 Hắn một lần nữa áp mặt vào háng nàng, tận tình nhấm nháp… 

 “Ưm, ngứa quá, bên trong ta ngứa quá, ngươi liếm mạnh lên một chút!” 

 Hồi lâu sau cơn bú liếm, Diễm Nguyệt Kỳ lên cơn động tình đến cực hạn, cảm giác sung sướng ban đầu đã bị cơn ngứa ngáy thèm muốn thay thế, nàng muốn một cái gì đó mạnh mẽ hơn, cái lưỡi đã không đủ đáp ứng nhu cầu… 

 Lạc Thần cũng nhịn sắp điên rồi, dương vật của hắn đã căng tràn đến hết cỡ, miệng nhỏ của Diễm Nguyệt Kỳ bị trướng rộng ra tròn vo, trông khả ái vô cùng… 

 Vội vàng rút ra côn thịt thấm đẩm nước miếng trong miệng nàng, xoay người dậy ôm lấy nàng, một lần nữa tìm đến đôi môi mọng đỏ vừa phục vụ mình khóa chặt… 

 Chụt chụt chụt… 

 Diễm Nguyệt Kỳ đã có kinh nghiệm với việc hôn môi, chủ động hé hàm răng ngọc dâng hiến đầu lưỡi… 

 Sau quá trình trao đổi nước bọt, Lạc Thần tách ra khỏi miệng nàng, nhếch miệng nhìn nàng cười hỏi: 

 “Phu nhân thích ta hôn môi trên hay môi dưới hơn?” 

 “Cả hai đều thích, có cảm giác khác nhau!” Diễm Nguyệt Kỳ nhìn hắn thản nhiên nói, nàng vẫn chưa có cảm giác ngại ngùng là gì… 

 “Chúng ta có thể song tu!” Lạc Thần hài lòng với câu trả lời của nàng, đặt nàng nằm ngửa xuống nệm… 

 “Vào đi!” Diễm Nguyệt Kỳ mặc dù ngây ngô trong màn dạo đầu, nhưng việc kết hợp giữa nam và nữ đương nhiên không thể không biết… 

 Lạc Thần cười nhìn nàng chủ động vươn ra đôi chân, hai ngón tay trắng nõn còn thay hắn tách nhẹ đôi môi thịt âm đạo…để lộ khe rãnh chật hẹp thần bí kia… 

 Bất quá điều đó chỉ chứng tỏ nàng vẫn xem Song Tu là một hình thức tu luyện… 

 Âm đạo nàng đã sớm chín mọng lấp lánh mời gọi, nước nhờn ướt nhẹp lênh láng… 

 Lạc Thần cũng không khách sáo, đặt dương vật dữ tợn nơi cửa động, ưởn hông đâm mạnh… 

 Theo suy nghĩ của hắn, nàng đã sinh hạ hai con, chắc hẳn nơi này cũng dễ dàng tiến vào… 

 Nhưng không, hắn đã lầm… 

 Chật, chật đến không chịu nổi… 

 Vô số thớ thịt lần đầu tiếp nhận vật thể lạ xâm nhập, chúng nó co bóp dữ dội, như muốn ép nát côn thịt của hắn ra vậy… 

 “Ư” Diễm Nguyệt Kỳ cau mày đau đớn, thậm chí đôi mắt xinh đẹp của nàng xuất hiện giọt lệ… 

 Chợt, sắc mặt Lạc Thần đại biến… 

 Hắn cảm nhận dương vật mình hung hăng xuyên thủng một lớp màng mỏng, vội vàng cúi đầu nhìn xuống… 

 Hai cặp đùi trắng nõn như tuyết của nàng không biết từ bao giờ trở nên đỏ tươi, từ nơi hai người kết hợp, tia máu vẫn hòa cùng dâm thủy chảy ra ngoài, dung dịch hết sức chói mắt… 

 “Làm…làm sao có thể?” Lạc Thần ngơ ngác nhìn giai nhân dưới thân mình, trong lòng dâng lên cảm giác mừng rỡ như điên… 

 Cúi người ôm chặt vòng eo thon của nàng, hắn hấp tấp lắp ba lắp bắp hỏi: 

 “Nguyệt Kỳ…nàng…nàng còn trinh sao?” 

 Lạc Thần không nhận ra trong thời điểm này hắn vậy mà gọi trực tiếp tên của nàng, thay vì phải gọi “phu nhân”… 

 “Hừ hừ…Kỳ quái lắm sao?” Diễm Nguyệt Kỳ vừa rên rỉ vừa thắc mắc hỏi, không biết tên này đột ngột phát điên cái gì, nơi âm đạo bị lắp đầy chặt khít khiến nàng thoải mái tột độ, ngoại trừ đau đớn một chút lúc ban đầu, hiện tại đã xuất hiện cảm giác thèm muốn… 

 “Nhưng nàng đã sinh hai nữ a, sao có thể còn trinh?” Lạc Thần càng yêu thương ôm chặt nàng, như ôm ấp bảo bối quý giá nhất trần đời vậy… 

 Cảm nhận được tâm tình của nam nhân, Diễm Nguyệt Kỳ không biết vì sao trái tim cảm thấy ấm áp, bàn tay vươn lên vuốt ve gương mặt hắn, thản nhiên đáp: 

 “Ta sinh hai nàng không giả, nhưng đó là các thân thể trước đây! Còn hiện tại là thân thể mới hình thành, đương nhiên vẫn còn lớp màng mỏng kia…” 

 “Thân thể mới hình thành?” Lạc Thần giật mình khó hiểu… 

 “Là Kim Ô Hư Hỏa, lần đầu tiên thu phục nó thân thể ta đã bị thiêu đốt hoàn toàn chỉ còn lại khung xương và ý thức, sau đó phải hình thành thân thể mới…” 

 “Lần thứ hai là thời gian ta sáng tạo nên Diễm Lôi Kim Ô Phá, uy lực của vũ kỹ này quá lớn, ta không cẩn thận lại đem thân thể của mình phá hủy, một lần nữa tốn vô số công sức xây lại, vì thế lớp màn mỏng kia đương nhiên cũng một lần nữa xuất hiện!” 

 Diễm Nguyệt Kỳ kể lại hai lần cửu tử nhất sinh của mình một cách hết sức thản nhiên, quả nhiên đúng như lời nàng nói, thân thể của tu sĩ chỉ là túi da, chỉ có linh hồn và bản tâm là vĩnh cửu…

 

Advertisement
';
Advertisement