Bất quá vì bảo trì hình tượng ôn hòa lịch sự, Lê Khang chuyển dời sang trọng điểm buổi tiệc nói: 

 “Đối với các vị Thiên Kiêu có bối cảnh từ Lục Cấp Thế Lực trở lên, chắc hắn đã có danh ngạch lập tức tiến vào Học Phủ mà không cần tham gia khảo hạch?” 

 Đám người đồng ý gật đầu, đây là ưu điểm của các thế lực lớn, Lục Cấp nhận được 2 danh ngạch, cho tới Cửu Cấp nhận được tận 5 danh ngạch trực tiếp tiến vào Học Phủ… 

 Đương nhiên số lượng thiên tài có thể vào Học Phủ cũng không hề hạn chế, ngoài danh ngạch được chọn trực tiếp ra, các thanh niên của những thế lực này nếu muốn vào Học Phủ cũng có thể tham dự khảo hạch mà không phụ thuộc vào danh ngạch… 

 Về phần người của Ngũ cấp thế lực trở xuống, chỉ có một con đường duy nhất vào Học Phủ chính là thông qua khảo hạch… 

 Lâm Thái một mặt ngạo nghễ, hắn là một trong hai thiên tài nhận được danh ngạch vào Phủ trực tiếp của Lâm gia… 

 “Những huynh đệ tỷ muội nào có danh ngạch vào Học Phủ, nếu có nguyện vọng gia nhập Cuồng Chiến Bang, xin mời giơ tay!” Lê Khang nhẹ nhàng cười nói… 

 Hắn vừa dứt lời, Lâm Thái là tên đầu tiên vươn cả hai tay, theo sau đó là không ít thiếu niên thiếu nữ cũng nâng tay lên… 

 Lê Khang hài lòng gật đầu, có thể được gia tộc hay tông môn ban tặng Danh Ngạch đều không phải loại vô dụng gì, Cuồng Chiến Bang thỏa sức thu nhận cũng không sợ nuôi cơm không công… 

 “Các huynh muội muốn gia nhập Cuồng Chiến Bang, sau Yến Hội sẽ có trợ lý đến phụ trách ghi tên đóng dấu, ngày Chiêu Sinh mở ra cũng là lúc chúng ta trở thành người một nhà! Kính…” Lê Khang nâng lên chén rượu, một lần nữa uống cạn… 

 Duy chỉ còn lại gần 20 người vẫn ngồi yên tại chỗ, không có ý định gia nhập… 

 Hiển nhiên trong mắt bọn họ, Cuồng Chiến Bang chưa phải lựa chọn tốt nhất… 

 Tứ nữ Tử Âm thuộc số lượng ít ỏi đó… 

 Lê Khang đảo mắt nhìn qua, nhẹ nhàng bước lại vị trí các nàng, mở miệng ôn hòa hỏi: 

 “Mạo muội hỏi phương danh các vị tiểu thư? không biết chư vị xuất thân nơi nào?” 

 Đám người nhếch lổ tai lên, chờ đợi câu trả lời của các nàng… 

 “Chúng ta không môn không phái, tán tu mà thôi, công tử chê cười!” Mộc Tử Âm ung dung đáp… 

 “Vậy là các vị phải tham dự Khảo Hạch sao?” Lê Khang ánh mắt hiện lên một tia ngoài ý muốn, hắn không nghĩ các nàng lừa dối, dù sao thì sắp tới Chiêu Sinh mở ra sự thật phơi bày, nối dối bây giờ cũng chả có tác dụng gì… 

 Đám người nghe các nàng là tán tu, trong mắt hiện lên một tia khinh thường…người ở đây phần lớn đều có chút bối cảnh đấy… 

 Thậm chí không ít nam nhân bắt đầu đánh chủ ý xấu… 

 “Ta đối với một vị Chắp Sự chủ trì Khảo Hạch lần này có chút quen biết, nếu các vị tiểu thư cần gì cứ mở miệng, trong khả năng sẽ toàn lực trợ giúp!” Lê Khang vẫn ung dung nói, chỉ là tia ngạo nghễ trong mắt không che dấu được… 

 Quả nhiên đám người nghe tên này vậy mà có quen biết chắp sự, cả đám dùng ánh mắt ngưỡng mộ nhìn qua…chắp sự chính là Luyện Hư Kỳ a… 

 “Chúng ta sẽ dùng thực lực để thông qua khảo hạch! Đa tạ ý tốt rồi…” Liễu Thi Cầm lạnh nhạt nói… 

 “Được rồi, Vậy mời các vị tiên tử ở lại làm khách!” Lê Khang trong lòng âm trầm, ngoài mặt vẫn khách khí… 

 “Đa tạ. Bất quá chúng ta có chút việc, xin phép cáo từ!” Người lên tiếng là Bạch Tố Mai, nàng đã sớm phiền chết đi được… 

 Trước sắc mặt hơi khó coi của Lê Khang, tứ nữ định quanh lưng rời đi… 

 “A” 

 Bạch Tố Mai đột ngột không nhịn được che miệng thốt lên một tiếng mừng rỡ… 

 “Tố Mai sao vậy?” Tam nữ không hiểu nhìn qua… 

 “Là chàng! Ta cảm ứng được chàng rồi, chàng trở về rồi!” Bạch Tố Mai nước mắt lưng tròng, vui mừng quá đổi mỉm cười nói… 

 “Thật sự? Nhanh lên! chúng ta đi gặp tên xấu xa này!” Lý Trúc Loan nhoẻn môi cười rực rỡ, lo lắng trong lòng biến mất không còn tăm hơi… 

 Mộc Tử Âm và Liễu Thi Cầm trầm ổn hơn nhiều, thở phào một hơi nhẹ nhỏm, nhìn nhau cười mãn nguyện… 

 Thế là trước ánh mắt trợn tròn của đám đông, tứ nữ thân mật kéo tay nhau xoay người rời đi… 

 Lê Khang chứng kiến tình cảnh này, trong lòng như bị hung hăng đâm vài nhát, nữ nhân hắn ái mộ đối xử lạnh lùng với hắn, bây giờ lại vì một người nào đó mà vui mừng hớn hở như vậy… 

 Thái độ hoàn toàn đối lặp khiến một người cao ngạo như hắn tràn ngập cảm giác không cam lòng… 

 “Chư vị, chúng ta cũng ra ngoài một chuyến! Xem ra Khang mổ sắp được kết giao một nhân vật khó lường!” 

 Hít sâu một hơi bình tĩnh tâm tình, nhìn sang đám thiên tài có cùng suy nghĩ với hắn, bước chân ra khỏi tửu lâu… 

 Thấy tình cảnh này, đám người dồn dập đi theo… 

 Trong lúc nhất thời, bầu không khí nhộn nhịp hoàn toàn tan rã…

Bên ngoài tửu lâu, một thiếu niên áo đen thong thả tiến đến… 

 Có khế ước với Bạch Tố Mai, không chỉ nàng cảm nhận được vị trí của hắn, mà Lạc Thần cũng đồng thời biết nơi ở của nàng… 

 Nhìn gian tửu lâu xa hoa trước mắt, hắn không ngần ngại định tiến vào… 

 “Khoan đã!” Lê Thanh bước ra một chân, trầm giọng nói… 

 Lạc Thần nhíu mày, mở miệng nói: “Tại hạ có bằng hữu bên trong, mong được tiến vào!”

 

Advertisement
';
Advertisement