Còn vừa đúng 9 ngày nữa đã đến thời điểm tham gia Khảo Hạch, xem ra khi vào Học Phủ kiểm tra Cửa Hàng luôn cũng chưa muộn… 

 Đóng lại hệ thống, mở mắt ra nhìn gương mặt tò mò và chờ đợi của các nàng, hắn cười cười lấy ra một đống lớn vật phẩm đặt trên mặt đất… 

 Hít… 

 Chúng nữ hít một ngụm khí lạnh, ánh mắt lấp lánh như tiểu tinh tinh, nam nhân nhà mình quá giàu khiến các nàng choáng ngợp… 

 “Được rồi, nghe lão công phân phối đây!” Lạc Thần cười hề hề xấu xa… 

 “Ảo Mộc Chân Kinh thuộc về Tử Âm” Hắn vừa nói vừa đưa tay chỉ chỉ vào má mình… 

 “Hứ!” Mộc Tử Âm hứ một tiếng yêu kiều, đôi môi đỏ thắm hôn cái chụt lên má hắn, vui vẻ cầm lấy ngọc bội… 

 “Nàng tạm thời tiếp nhận truyền thừa, nhưng khoan bế quan tu luyện, thời gian chiêu sinh đã rất gần, không còn kịp đâu!” Lạc Thần cười cười căn dặn… 

 Mộc Tử Âm ngoan ngoãn gật đầu, một giọt máu nhỏ vào ngọc bội, tiếp thụ Ảo Mộc Chân Kinh truyền thừa… 

 Cảm nhận có vô số tin tức khổng lồ truyền vào đầu nàng, vội vàng nhắm mắt ngưng thần… 

 Đương nhiên nàng chỉ tiếp nhận tin tức truyền thừa mà thôi, không tập trung tu luyện như lời hắn nói… 

 Chúng nữ thấy tình cảnh này càng thêm hồi hộp… 

 Nhìn ánh mắt mong đợi của Lý Trúc Loan, Lạc Thần xấu xa chỉ lên mặt mình… 

 Chụt… 

 Lý Trúc Loan càng bạo dạng hơn, ôm chặt cổ hắn hôn lên đôi môi, lưỡi nhỏ thơm tho chui tọt vào miệng nam nhân, dây dưa quấn quít… 

 “Không biết xấu hổ!” Chúng nữ gắt giọng một tiếng, nhất là hoàng hoa khuê nữ như Liễu Thi Cầm và Cơ Nhã, xấu hổ đến nổi gương mặt đỏ bừng… 

 “Phu quân tốt, quà của muội đâu?” Lý Trúc Loan hai mắt mê ly tách môi rời khỏi, bàn tay tinh xảo xòe ra… 

 Lạc Thần dở khóc dở cười, đem ngọc bội chứa Phúc Mộc Chân Quyết đặt lên tay nàng… 

 “Yêu chàng!” Lý Trúc Loan hạnh phúc nói một câu, bước đến cạnh sư phụ nhắm mắt lại, tiếp thu tin tức truyền thừa… 

 “Đến lượt thiếp chứ?” Bạch Tố Mai không cần hắn gọi, môi thơm đã dâng lên, âm thanh chụt chụt lại vang lên… 

 Cơ Nhã tỷ muội và Liễu Thi Cầm khó tin nhìn tình cảnh này, vẻ ngoài của Bạch Tố Mai quá mức thánh khiết và cao quý, nhất là mái tóc trắng bạc càng tô điểm vẻ ngây thơ của nàng, không nghĩ tới lại bạo dạng như vậy… 

 Cũng không trách ba nữ lầm tưởng, dù sao thì các nàng vẫn chưa thấy cảnh tượng Bạch Tố Mai và Lạc Thần trên giường… 

 “Của bảo bối đây!” Lạc Thần liên tục lấy ba kiện vật phẩm… 

 Đương nhiên là Kim Ngân Song Xà Kiếm và kiện quần áo Tinh Thần Pháp Y…dù sao thì Tinh Lữ Tình Duyên đẳng cấp hơi thấp, hiện tại đã không vào nổi mắt Lạc Thần… 

 Tinh Thần Pháp Y thì khác, thiết kế thuần một màu đen tuyền như bầu trời đêm, bên trên lại khảm nạm vô số viên đá quý nhỏ lắp lánh như sao, cao quý lộng lẫy vô cùng… 

 “Thiếp muốn giao phối!” Nhìn từng kiện vật phẩm như sinh ra đã dành cho nàng, Bạch Tố Mai động tình đến cực hạn, diệu dàng truyền âm cho hắn… 

 “Ngoan! Trước hết nhận chủ chúng nó, chủ nhân sẽ chiều nàng!” Lạc Thần vỗ vỗ bộ mông mềm mại an ủi… 

 “Vâng!” Nàng hạnh phúc hài lòng, đem theo ba kiện vật phẩm đến một góc ngồi xuống, tiến hành luyện hóa… 

 “Tiểu Sư cũng muốn!” 

 Tiểu Sư học theo Tố Mai, mỹ nhân tây phương nóng bỏng nhảy lên đùi Lạc Thần, đôi môi dày đỏ như lửa khóa chặt môi chủ nhân mình… 

 Lạc Thần cưng chiều nhấm nháp nụ hôn đầu của bảo bối này, bàn tay nhẹ nhàng mân mê từng vết thương đang lành lại của nàng, yêu chiều cái lưỡi nóng bỏng ngọt ngào của nàng nhất có thể… 

 Nhưng Tiểu Sư bản tính cuồng dã, không hài lòng động tác diệu dàng của hắn, ra sức cắn mút lấy lưỡi hắn… 

 Động tác vụng về khiến răng hai người va nhau cành cạch, Cơ Băng không nhịn được che miệng cười khẽ… 

 Cơ Nhã và Liễu Thi Cầm đã nhắm chặt đôi mắt, trái tim đập loạn như hưu chạy… 

 Rốt cuộc Lạc Thần cũng tách rời bờ môi đã sưng đỏ mộng nước kia ra, đưa một Ngọc Bội có lôi đình đang chóp giật cho nàng… 

 Linh Cấp Thượng Phẩm Thân Pháp – Tam Thiên Lôi Động 

 Đây là Thân Pháp khủng bố, đẳng cấp chỉ kém Mị Ảnh Tiêu Dao Bộ của hắn một chút mà thôi… 

 Tiểu Sư sẽ lấy thân phận sủng vật của Lạc Thần cùng hắn gia nhập Học Phủ, vì thế nàng chẳng cần lo lắng không kịp thời gian Khảo Hạch… 

 Nhanh nhẹn nhảy khỏi lòng hắn, nàng tiến hành tu luyện luôn… 

 “Thứ này của bọn thiếp sao?” Cơ Băng nhìn hai kiện Băng Tầm Thanh Y giống như đúc nằm một bên, yêu thích không thể rời mắt… 

 Y Phục này có màu lam nhạt viền kẻ lam đậm, như thủy và băng phối hợp hài hòa, được chế luyện từ tơ của loài Băng Tầm ngàn năm sống trên núi tuyết, chất liệu mềm mại cao quý, lại có tác dụng phụ trợ hấp thu Băng và Thủy linh khí trong lúc tu luyện… 

 “Không sai, bất quá còn hai thứ này!” 

 Lạc Thần gật đầu, đem Ngọc bội chứa công pháp Băng Thủy Lăng Ba Công đặt lên bàn tay mềm mại của Cơ Nhã… 

 “Đây là?” Cơ Nhã tò mò nhìn hắn… 

 “Một Linh Cấp thượng phẩm công pháp thích hợp cho nàng!” Lạc Thần cười nói… 

 Hít… 

 Cơ Nhã hít sâu một hơi, bàn tay như phấn che lấy đôi môi đỏ mọng, hai mắt tròn xoe, trái tim không ức chế được như muốn phá tan lồng ngực… 

 Chụt… 

 Lạc Thần lần này chủ động, nhân lúc nàng kinh ngạc hôn chụt vào gò má ngọc ngà, chỉ cảm thấy vừa tiếp xúc với tơ lụa thượng hạng nhất trần gian, dư vị vô cùng… 

 “Đáng ghét!” Cơ Nhã dậm chân gắt một cái, mang theo Y Phục và Ngọc bội bay xa… 

 Nữ nhân này da mặt vẫn còn mỏng a… 

 Lạc Thần cười cười, đem một ngọc bội khác giao vào tay Cơ Băng, đây là một Băng hệ Thiên Cấp Trung Phẩm Vũ Kỹ, rất thích hợp với nàng… 

 Trước ánh mắt ngạc nhiên của Lạc Thần và Liễu Thi Cầm, Cơ Băng tự tin cầm lên ngọc bội, tiếp thu lượng thông tin bên trong nó… 

 Nơi lồng ngực nàng, Băng Thủy Linh Lung Tâm lập lòe ánh sáng… 

 Theo sau đó, thân hình uyển chuyển bay nhẹ lên không trung, cách xa đám người Lạc Thần, miệng thơm khẽ quát: 

 “Băng Tuyết Tuyệt Địa !” 

 Dị tượng xuất hiện… 

 Chỉ thấy vô tận Linh Khí trong Linh Giới Châu cấp tốc hội tụ xung quanh nàng, hình thành vô số mảnh băng sắt nhọn, băng nhọn bao phủ trời xanh…chúi đầu xuống đất… 

 Bên dưới mặt đất, vô số tuyết trắng đã lắp đầy, giường như có thể ngăn cản bước chân kẻ địch… 

 Chỉ cần Cơ Băng muốn, vô số nhánh băng sắt nhọn trên không trung sẽ cấp tốc rơi xuống như mưa, tạo thành một vùng tuyệt địa, chôn vùi vô số đối thủ… 

 Lạc Thần ánh mắt kinh dị nhìn tình cảnh này, Băng Tuyết Tuyệt Địa là Vũ Kỹ Thiên Cấp Trung Phẩm hắn vừa đưa cho nàng, không nghĩ tới nàng đã lập tức lĩnh hội… 

 Cơ Băng ánh mắt lấp lánh tự tin, mỉm cười xinh đẹp hạ xuống bên cạnh hắn, khoác lấy cánh tay hắn, miệng thơm thủ thỉ: 

 “Nhờ Băng Thủy Linh Lung Tâm, thiếp có thể lập tức lĩnh hội Băng hoặc Thủy Vũ Kỹ từ Thiên Cấp Cực Phẩm trở xuống!” 

 “Rất giỏi!” Lạc Thần không ngớt lời tán dương… 

 Mà bên cạnh Liễu Thi Cầm ánh mắt cũng thập phần ca ngợi, Lạc Thần có thê tử cường đại như thế phò trợ, không thể nghi ngờ là như hổ thêm cánh… 

 “Thiếp sang xem tình huống của tỷ tỷ!” Cơ Băng thấy nơi này chỉ còn Lạc Thần và dì nhỏ, bèn cười nói một câu, thân ảnh đã bay đi… 

 “Nàng cũng thật là!” Liễu Thi Cầm xấu hổ không thôi, ánh mắt của Cơ Băng khiến nàng cảm thấy mình bị nhìn thấu… 

 “Có gì phải xấu hổ? các nàng ấy không ngốc, từ lâu đã nhìn ra tình cảm của chúng ta!” Lạc Thần quay sang nắm bàn tay tinh xảo ngọc ngà kia, thản nhiên cười nói… 

 Liễu Thi Cầm cắn cắn môi đỏ, giường như nhận được quyết tâm lớn lao, chủ động tựa đầu vào ngực hắn, miệng thơm thủ thỉ…

 

Advertisement
';
Advertisement