Lạc Thần không chần chờ nhỏ một giáu máu huyết, tiếp nhận truyền thừa… 

 “Ồ? Thú vị!” Lạc Thần mỉm cười nhếch môi, không hổ là Linh Cấp Công Pháp, quả thật không để hắn thất vọng… 

 Môn Kích Pháp này không chỉ có một Thức, mỗi Thức lại có từng công dụng khác nhau, công thủ linh hoạt, vô cùng kinh người… 

 Rầm… 

 Không dừng lại ở đó, lại lấy ra đồ vật khác, mặt đất chấn động một thoáng… 

 Hai kiện Y Phục nặng nề rơi mạnh xuống đất, nặng như vạn quân… 

 Huyết Sắt Chiến Giáp, Huyết Sắt Chiến Ngoa… 

 Vẫn là thuần một màu đỏ như máu, kiên cố dị thường, bao bọc toàn thân, lực phòng thủ kinh khủng… 

 Không chần chờ chút nào, liên tục nhỏ máu nhận chủ… 

 Khoát hai kiện Chiến Giáp lên người, tay cầm Giao Vương Kích, Lạc Thần như nhất tôn chiến thần, đánh đâu thắng đó, không gì không thể… 

 Cảm nhận sức nặng do hai kiện y phục mang lại, khác với các kiện Y Phục nhẹ nhõm trước đây, Lạc Thần thầm nghĩ chỉ mặc chúng khi chiến đấu, nếu không sinh hoạt sẽ khá bất tiện… 

 Dù sao thì hai kiện Y Phục này thuộc loại hỗ trợ chinh chiến sa trường mà không phải loại ẩn mình trong bóng tối hay che giấu khí tức… 

 Hắn muốn đường đường chính chính dùng thân phận Lạc Thần tiến vào Học Phủ, điều này như gián tiếp tát mạnh vào mặt Lạc gia một cái… 

 Kẻ bọn hắn xem là phế vật đã chết kia, chính thức trở về… 

 Càng nghĩ càng hăng máu, Lạc Thần phi thăng rời xa vị trí chúng nữ đang đả tọa, điên cuồng huy vũ Giao Vương Kích, tập luyện Thiên Quân Kích Pháp… 

 Chỉ còn chín ngày thời gian… 

 … 

 Rốt cuộc, ngày toàn thể thiên tài trên đại lục mong chờ nhất chính thức diễn ra… 

 Đương nhiên phần lớn là Thiên Tài không có bối cảnh, bởi lẽ Thiên Tài của Lục Cấp thế lực trở lên đã sớm dựa vào danh ngạch phân phối mà tiến vào Học Phủ, trở thành học sinh chính thức của thế lực cao quý này… 

 Ngày hôm này Khảo Hạch, chỉ dành cho những người không cam lòng thua kém, muốn dựa vào bản lĩnh của mình để vươn lên… 

 Tại nơi trung tâm Thánh Thành, biển người tấp nập, nhưng lại ổn định và trật tự một cách dị thường… 

 Bởi lẽ trước mặt bọn hắn, là một kiện Kiến Trúc trang nghiêm cổ kính, ở trước mặt nó, không người dám thất lễ… 

 Thánh Linh Học Phủ… 

 Cái Học Phủ cổ kính này, trãi qua vô số năm, rất nhiều thiên tài trên đại lục tiến vào, cũng có không ít đi ra, nhưng người vĩnh viễn không ra lại càng nhiều hơn, đào thải hết sức khắc nghiệt… 

 Mặc dù như vậy, nhưng nó vẫn trở thành một thánh địa trong lòng vô số thiên tài… 

 Bởi lẽ, những người thành công đi ra từ Thánh Linh Học Phủ, đều có được uy danh hiển hách, danh chấn một phương… 

 Gần nhất có thể kể đến gia chủ Lạc gia Lạc Phá Lôi, gia chủ Diễm gia Diễm Nguyệt Kỳ, Bách Hoa Tiên Tử Tô Nhan… 

 Những người này đều đã từng tốt nghiệp Học Phủ… 

 Xây dựng giữa trung tâm Thánh Thành như định hải thần châm, Thánh Linh Học Phủ lại không xa hoa như Thánh Thành… 

 Trái lại phần lớn kiến trúc đều từ các loại gỗ quý, thuận theo tự nhiên, tràn ngập cảm giác cao thâm khó dò… 

 Thánh Linh Học Phủ, nơi hội tụ những cường giả đỉnh cao trên đại lục, khi về cuối đời muốn tìm kiếm truyền nhân… 

 Nhưng đó chưa phải là sự đáng gờm nhất của nó, thứ càng đáng sợ hơn, chính là lực hiệu triệu khủng bố… 

 Vô số năm qua, Thánh Linh Học Phủ giáo dục ra hàng ngàn, hàng vạn cường giả khác nhau… 

 Những người này mặc dù phân bố ở mọi miền Đại Lục… 

 Nhưng một khi Học Phủ chẳng may lâm vào nguy cơ mang tính hủy diệt, chỉ cần hiệu triệu một tiếng, vô số cường giả đó sẽ nhớ ơn mà quay về viện trợ, thật khó để tưởng tượng, cổ lực lượng này một khi hợp lại, sẽ khủng khiếp đến cỡ nào… 

 Cũng vì nguyên nhân trên, mà ngoài việc được giáo dục bài bản, được nhận làm truyền nhân của các cường giả, thì các thiên tài luôn xem việc gia nhập Học Phủ là vinh quang… 

 Chỉ tiếc là, khảo hạch của Học Phủ rất khắc nghiệt, khiến cho nhiều tu sĩ không có bối cảnh, lực bất lòng tâm a… 

 Phía sau những đỉnh núi và rừng cây cối xanh tươi nằm giữa Thánh Thành, tại trên không trung trước đại môn của Thánh Linh Học Phủ, bảy thân ảnh già nua xuất hiện, có nam có nữ... 

 Không gian quanh thân bọn hắn thỉnh thoảng rung rẩy vì áp lực… 

 Chấp Sự của Thánh Linh Học Phủ, toàn bộ là Luyện Hư Kỳ tu sĩ… 

 “Tham kiến Thất đại chấp sự!” 

 Âm thanh như vạn quân ca cùng lúc vang lên, biển người mênh mông cung kính hướng bảy thân ảnh vừa xuất hiện chắp tay cúi đầu… 

 “Toàn bộ miễn lễ, nên nhớ rằng, là tu sĩ, không thể tùy tiện cúi đầu trước kẻ khác, ngoài trừ trưởng bối của mình!” Một lão già khoác tay, òm òm nói lớn, truyền vào tận tâm linh mỗi người… 

 Hắn chính là lão Thất, một trong hai lão già canh cổng Thánh Thành thời gian trước… 

 Hiện tại Thánh Thành đã hoàn toàn đóng kính, nội bất xuất ngoại bất nhập… 

 Bảy lão già nhìn nhau gật đầu, đột nhiên cùng nhau trầm giọng nghiêm trang nói: 

 “Mời chấp chính trưởng lão hàng lâm!” 

 “Mời chấp chính trưởng lão hàng lâm!”

 

Advertisement
';
Advertisement