Tại sơn cốc… 

 Huyết Châu trong tay Huyết Linh Tông tam thánh tử Huyết Thiến bay lên không trung, cấp tốc xoay tròn… 

 Một mùi vị huyết tinh đến cực điểm lan tràn ra khắp không gian, vô số máu tươi đỏ thẩm từ bên trong Huyết Châu phá không mà ra, ngăn cản thành công hai loại công kích của Yên Sương Nhi và Liễu Thi Cầm… 

 “Hai vị mỹ nữ cần gì nóng giận như thế? Người ta chỉ muốn lột lớp da xinh đẹp trên mặt hai ngươi mà thôi, cần gì phản ứng như vậy đâu nè?” Huyết Thiến cười hì hì, âm giọng ái ái nghe dị ứng vô cùng… 

 “Biến thái!” Yên Sương Nhi mày liễu khẽ cau lại, với bản tính ôn nhu lương thiện của nàng cũng bị Huyết Thiến chọc giận… 

 “Băng Thuấn Ảnh” 

 Mà Liễu Thi Cầm càng là chẳng muốn dây dưa lòng vòng với tên này, thân hình biến thành từng luồng tàn ảnh, mang theo khí lạnh ngập trời, hướng về Huyết Thiến công tới… 

 Yên Sương Nhi thấy thế, vô số Thủy Linh Lực hội tụ về đầu ngón tay, miệng thơm khẽ quát: 

 “Thủy Tâm Chỉ!” 

 Đây là vũ kỹ Huyền Cấp Cực Phẩm của Bách Hoa Tông, uy lực không thể xem thường, từ đầu ngón tay uyển chuyển của nàng, từng tia thủy khí sắt bén bắn mạnh mà ra, mục tiêu là thân thể của Huyết Thiến… 

 “Hừ, Huyết Châu ngăn cản nàng!” Đối diện công kích của Yên Sương Nhi, Huyết Thiến không sợ hãi chút nào, Huyết Châu của hắn đã đạt đến cấp bậc Địa Cấp Thượng Phẩm pháp bảo, bên trong chứa đựng máu huyết của hàng ngàn người … 

 Quả đúng là không thể xem thường, Huyết Châu lơ lửng trên không trung, liên tục bắn ra các luồng máu tươi, cản trở toàn bộ Thủy Tâm Chỉ của Yên Sương Nhi… 

 Thậm chí Huyết Châu còn biết phản kích, khiến Yên Sương Nhi phải tạm thời tiến hành phòng thủ… 

 “Băng Nguyệt Ấn!” 

 Cùng lúc, thân ảnh của Liễu Thi Cầm rốt cuộc tiếp cận đối thủ, ấn ký hình mặt trăng trên trán nàng sáng lên, hai bàn tay mềm mại tạo thành vô số tàn ảnh, kết lấy một pháp ấn hình bán nguyệt, mang theo sự lạnh lẽo như băng hàn ngàn năm, hướng về đầu Huyết Thiến đập mạnh xuống… 

 Thế công khủng bố không gì sánh được, Băng Nguyệt Ấn như mặt trăng băng giá lạnh, áp lực nó mang lại hết sức kinh người, không khí bị xé rách, khiến Huyết Thiến sắc mặt trở nên ngưng trọng… 

 “Huyết Linh Trảo!” 

 Đã không thể tránh né, Huyết Thiến đành gầm lên một tiếng, móng tay nhanh chóng dài ra đỏ lờm như máu, hình thành một đôi trảo sắt bén hướng về Băng Nguyệt Ấn cào tới... 

 Ầm… 

 Thô bạo và mạnh mẽ, Băng Nguyệt Ấn lấy thế tới không thể đỡ, dễ dàng đập nát vụn đôi móng vuốt, bắt quá phương hướng cũng bị sai lệch, vốn mục tiêu là đầu Huyết Thiến nhưng hiện tại chỉ nện trúng bả vai… 

 Răng rắc… 

 Âm thanh xương cốt nứt vỡ vang lên, một vai bên trái của Huyết Thiến lỏm xuống, hắn bị chấn động đến bay ra ngoài, miệng phun một ngụm máu tươi… 

 “Làm sao có thể? Huyết Linh Trảo của ta là Địa Cấp Vũ Kỹ a.” 

 Huyết Thiến không có thời gian để tâm đến thương thế, trái lại gầm lên một tiếng oán độc không cam lòng… 

 Hắn không hề nghĩ tới Băng Nguyệt Ấn lại bá đạo hung mãnh như vậy… 

 Liễu Thi Cầm thấy tình cảnh này, đôi môi nhếch lên một vòng cung hạnh phúc, Băng Nguyệt Ấn là một trong số các Vũ Kỹ thuộc về công pháp Băng Nguyệt Dạ Phong Kinh mà Lạc Thần cho nàng, không nghĩ tới lại mạnh mẽ như vậy… 

 Yên Sương Nhi mắt đẹp sáng lên nhìn dì nhỏ đại triển thần uy, thầm nghĩ nhất định phải nhanh chóng tu luyện công pháp Phu quân cho mình… 

 “Hai ngươi đi chết!” Huyết Thiến nén đau nhứt nơi bả vai mang lại, oán độc nhìn chằm chằm hai nữ, bàn tay vừa phất, một kiện quan tài đã xuất hiện… 

 Như thường lệ, từ quan tài nhảy ra một Huyết Sát Cương Thi có lực lượng thân thể mạnh mẽ… 

 Bất quá nó vẫn không tránh thoát quy luật nơi đây, thực lực chỉ tương đương Tứ Chuyển Sơ Kỳ Thể Tu mà thôi… 

 Nhìn đối thủ thả ra Cương Thi, Liễu Thi Cầm sắc mặt thoáng nghiêm túc, quay sang Yên Sương Nhi mở miệng: 

 “Dùng toàn lực tốc chiến tốc thắng, không thể dây dưa quá lâu!” 

 “Được!” 

 Yên Sương Nhi cẩn trọng gật đầu, nhìn Huyết Châu đang ngạo nghễ xoay tròn trên không trung, khóe môi nàng nhếch lên một tia khinh thường… 

 Ý niệm vừa động, một viên Châu khác đã xuất hiện trên bàn tay… 

 Châu này vừa ra, không gian thoáng cái trở nên rung rẩy, vô số Thủy và Thổ linh lực trong thiên địa cuồn cuộn mà về, như muốn cúi chào đế vương của chúng… 

 “Đây là?” Huyết Thiến tròng mắt co rụt lại, bản năng cho hắn một cảm giác nguy hiểm... 

 Mà Liễu Thi Cầm cũng nhìn chằm chằm viên châu Yên Sương Nhi vừa lấy ra… 

 Luồng khí thế nó mang lại, nàng chỉ từ pháp khí Tử Mộc Kiếm của Mộc Tử Âm từng cảm nhận được, tuy nhiên có vẻ hơi yếu so với Tử Mộc Kiếm một chút… 

 Mà Tử Mộc Kiếm chính là Thiên Cấp Cực Phẩm pháp bảo… 

 Vậy hạt châu này ít nhất cũng là Thiên Cấp Trung Phẩm hoặc Thượng Phẩm… 

 “Là hắn tặng nàng sao?” Liễu Thi Cầm thoáng suy nghĩ, bất quá nàng không có thói quen dùng pháp bảo, vì lẽ đó không cảm thấy ghen tuông gì… 

 Nhìn thấy Huyết Sát Cương Thi đang hung hăng tiến tới, nàng chỉ có thể ra tay đánh với nó…

 

Advertisement
';
Advertisement