Tô Mị nhẹ nhàng như gió tiếp cận, núp sau một phiến đá to, hứng thú nhìn cảnh tượng diễn ra trước mắt… 

 Trong mắt nàng, nam nhân của Tam muội đang bị năm con Yêu Thú vây quanh, vẫn là một đám Địa Lang, rất có thể là chung bầy với ba con lúc nãy… 

 Khóe môi Tô Mị nhếch lên một tia thần bí, thủ thỉ nói: 

 “Có thể chiếm đoạt trái tim của tam muội, để xem Tiểu Thần nhân này có bản lĩnh gì…” 

Bên ngoài Bí Cảnh… 

 Đám người thông qua Vạn Lý Kính nhìn thấy cảnh tượng Tô Mị không tốn hao một tia sức lực hạ gục ba con Địa Lang có tu vi tương đương với mình, cả đám gương mặt trợn trừng như quả trứng gà… 

 Vài giây sau đó, trên gương mặt vô số nam nhân nơi đây lập tức bị vẻ ngưng trọng thay thế… 

 Nữ nhân này quá mức quỷ dị, trong trường hợp tu vi bị áp chế chỉ còn Nguyên Anh sơ kỳ đã kinh khủng như vậy, huống hồ tu vi thật sự của nàng đã là Nguyên Anh Viên Mãn đâu? 

 Bọn hắn không dám tưởng tượng, nếu người bị Tô Mị mê hoặc là chính mình, liệu có đánh mất thần trí hay không… 

 Ngay cả khác giống loài như Yêu Thú còn lên cơn động dục, càng đừng nói đến đám thanh niên trai tráng khí huyết phương cương… 

 Không ít người trong lòng thầm nghĩ, phải đề phòng nàng nhiều một chút, nữ nhân này như một đóa hoa tươi thắm nhưng phủ đầy gai nhọn, không có lòng tin tuyệt đối không thể đến gần a… 

 “Mị công sao? Không nghĩ tới Tô muội muội lại tìm được một đệ tử đặc biệt như vậy a!” Bách Diện hứng thú quan sát Tô Mị nói, nhớ đến dáng vẻ thanh cao lạnh lùng như tiên tử của Tô Nhan, hai sư đồ, hai sắc thái hoàn toàn khác biệt… 

 Bảy tên Chấp Sự cũng đồng ý gật đầu, Bách Hoa Tiên Tử Tô Nhan cũng từng là một Học Sinh của Thánh Linh Học Phủ, bọn hắn đương nhiên nhận biết nàng… 

 Nhớ lại thời điểm đó, Tô Nhan chính là thần tượng đứng đầu của toàn bộ Học Phủ, dù nam dù nữ cũng bị dung nhan nghiêng nước nghiêng thành của nàng chinh phục… 

 Mà lúc này, cảnh tượng bên trong Vạn Lý Kính tiếp tục thu hút bọn hắn… 

 Chỉ thấy Tô Mị ẩn thân sau vách đá, lén lút quan sát một nam tử… 

 Bọn hắn lập tức nhận ra nam tử này, đây không phải thanh niên đạt Thành Tích khủng bố trong hai lần Khảo Hạch trước sao? 

 Trong lúc nhất thời, đám người tập trung tinh thần, ra sức quan sát, muốn xem thử kẻ có Thiên Phú tuyệt đỉnh này liệu rằng chiến lực có mạnh mẽ tương xứng hay không… 

 Hay chỉ là một tên có tiếng không có miếng… 

 “Hừ, thiên phú cao không có nghĩa là chiến lực mạnh, nói không chừng là thùng rỗng kêu to đấy!” Lâm Thái đứng trong đám Học Sinh oán hận nói, hắn hèn nhát không dám tham gia Khảo Hạch thứ 3, biết bản thân mình chẳng đủ tư cách cạnh tranh vị trí Thánh Linh Bảng… 

 Đứng bên cạnh Lâm Thái, Lê Khang hai mắt híp lại, hắn cũng rất muốn biết, kẻ dám không nể mặt hắn rốt cuộc có bản lĩnh gì… 

 “Thùng rỗng kêu to hay không thì chưa biết, bất quá không phải ngươi có thể so sánh!” Một âm thanh chế nhạo vang lên, người lên tiếng là Hàn Thẩm… 

 “Đúng rồi! Tiểu Thần công tử vừa đẹp trai lại vừa hào hiệp, nhường hẳn truyền thừa của Độ Kiếp Kỳ cho nữ tử, lòng dạ rộng rãi không phải ngươi có thể so sánh!” 

 “Còn phải nói sao? Ai như tên tiểu nhân này, trốn sau lưng nói xấu người khác!” 

 “Đúng nha!” 

 Lâm Thái sắc mặt tái nhợt nhìn không ít nữ tân sinh thản nhiên cười nói, một mặt khinh thường nhìn hắn… 

 Từ lần khảo hạch thứ 2 kết thúc, hành động Phục Sơn Bế Mỹ của Lạc Thần được không ít nữ tử bên trong Thánh Linh Học Phủ hâm mộ, vì lẽ đó thấy có người nói xấu hắn, cả đám lập tức lên tiếng chỉ trích… 

 Có thể nói, Lạc Thần chưa tiến vào Học Phủ, đã có một đám fan trung thành… 

 Trước sức mạnh của đám đông, Lâm Thái chỉ có thể oán độc siết chặt tay, cầu cho Lạc Thần bị 5 con sói xé xác… 

 Đáng tiếc, ước nguyện này của hắn chỉ là chuyện viễn vong… 

 … 

 Bên trong Bí Cảnh… 

 Lạc Thần gương mặt không chứa đựng một tia cảm xúc nào nhìn qua năm con Địa Lang, bị bọn chúng bao vây, làm hắn nhớ đến thời điểm tại U Nguyên Đại Lục… 

 Cũng đồng thời nhớ đến nữ nhân nóng bỏng bá đạo nhưng có phần ngây thơ kia… 

 Không biết hiện tại nàng như thế nào rồi… 

 Chỉ mới xa cách không lâu, hắn lại tưởng niệm như thế, đây là việc hiếm hoi từ trước đến nay… 

 HÚ… 

 Không cho Lạc Thần cơ hội lâm vào hồi ức, theo một tiếng tru dài ngân vang, thân thể linh hoạt của đám Địa Lang đã chia thành năm hướng khác nhau, nanh vuốt vươn dài dữ tợn, từng đôi mắt đỏ ngầu lao đến… 

 Lạc Thần nhếch miệng cười một tiếng, Thủy Hồng Cước điên cuồng huy động, kết hợp với Tứ Chuyển Thể Tu lực lượng… 

 Bàn chân mang theo sức nặng như sóng thần giận dữ, hướng về con Địa Lang nhào đến nhanh nhất sút mạnh… 

 ẦM…

 

Advertisement
';
Advertisement