Tham lam chiếm lấy đôi môi kiều diễm của Tô Mị, đến khi cảm thấy hô hấp của nàng trở nên dồn dập, Lạc Thần mới lưu luyến rời khỏi môi nàng…
Tô Mị thở hổn hển, cảm thấy gò má của mình nóng như lửa cháy, nàng tức giận nhìn hắn nói:
“Ngươi hay lắm, có biết bên ngoài Học Phủ có thể quan sát tình huống bên trong hay không? chẳng may cảnh tượng của chúng ta truyền ra, xấu hổ chết người a!”
Nàng đương nhiên không biết bên ngoài đã không trực tiếp hai người…
“Ồ? Bên ngoài có thể quan sát trong Bí Cảnh?” Lạc Thần hơi kinh ngạc, hiển nhiên không nghĩ tới Học Phủ còn có thủ đoạn này…
Tô Mị trừng mắt, giải thích cho hắn nghe về Trực Tiếp Vạn Lý Kính…
“Thú vị! Không ngờ Học Phủ đồ tốt thật nhiều.” Lạc Thần cười nói…
“Còn cười được?” Tô Mị tức giận dậm chân, khiến bộ ngực lớn của nàng thoáng rung rẩy…
“Haha, Lạc Thần ta chinh phục nữ nhân, luôn đường đường chính chính, bọn hắn muốn xem thì để bọn hắn xem! Huống hồ ta cũng không định để nàng chạy mất” Hắn ra vẻ đường hoàng nói…
“Ai bị ngươi chinh phục?” Tô Mị xấu hổ xoay mặt sang nơi khác…bất quá trong lòng như được nếm mật, nam nhân này quả nhiên nghiêm túc với mối quan hệ cùng nàng…
Lạc Thần ngón tay gãy gãy cánh môi đầy đặn của nàng trêu chọc: “Ta đã đánh dấu chủ quyền rất nhiều lần lên đôi môi nàng, không ai có thể chạm vào!”
“Hừ, xem coi được bao nhiêu Điểm Tích Lũy!” Tô Mị đành đánh trống lãng…
Lạc Thần gật đầu, vội vàng kiểm tra Thẻ Bài…
Điểm Tích Lũy: 4100…
“Ồ, giết Yêu Thú Ngũ Giai Trung Kỳ đạt tận 2200 Điểm Tích Lũy?” Tô Mị trừng to mắt, điểm tích lũy trước đó của Lạc Thần sánh bằng nàng, đều là 1900 mà thôi…
Không nghĩ tới hiện tại lập tức vượt xa nàng 2200 điểm, đồng nghĩa với phải giết chết một bầy yêu thú Tứ giai số lượng vài chục con…
Bất quá nghĩ lại cũng đúng, một Ngũ giai Trung Kỳ có thể diệt sạch một bầy Tứ giai, số điểm như vậy cũng không quá bất ngờ…
Hơn nữa không phải ai cũng biến thái như Lạc Thần, có thể vượt cấp giết yêu thú kinh khủng như vậy…
“Đi hái Bình Diễm Thảo đi!” Tô Mị đề nghị, nàng đã gấp gáp ra ngoài gia tăng Điểm tích lũy, không thể để hắn vượt quá xa…
“Nàng đi cùng với ta, ngoài Bình Diễm Thảo còn có thứ hay ho khác chờ chúng ta đây!” Lạc Thần cười nói…
Ý niệm vừa động, Tử Tâm Phần Không Viêm lại bao trùm cơ thể hai người, hình thành một lớp bảo vệ trước sức nóng của biển Dung Nham…
Cả hai phi thân xuống, vươn tay thu lấy Bình Diễm Thảo…
Bất quá Lạc Thần đã dùng sức nhổ mạnh, nhưng Bình Diễm Thảo vẫn như bám trụ giữa dòng chảy Dung Nham, hắn vẫn mãi không thu được…
“Trước hết thu lấy Dị Hỏa đi công tử, khi đó Bình Diễm Thảo sẽ ngoan ngoãn!” Kim Nhi mở miệng đề nghị…
“Bình Diễm Thảo này có công dụng gì đặc biệt không?” Lạc Thần tò mò hỏi…
“Phục dụng trực tiếp có thể gia tăng độ tinh khiết của Hỏa Linh Lực, công dụng khác là một trong các nguyên liệu luyện chế Dung Hỏa Đan!”
“Dung Hỏa Đan?” Lạc Thần vẫn dốt đặc…
“Dung Hỏa Đan có thể gia tăng tỷ lệ thành công của việc hình thành các thể chất hệ Hỏa! đồng thời giảm bớt đau đớn trong quá trình đó” Kim Nhi cười nói…
“Trúng mánh, đây không phải đan dược dành riêng cho Hồng Liên sao?” Lạc Thần hài lòng mỉm cười…
Diễm Hồng Liên cần đúc thành Đại Nhật Thần Thể, nếu có Dung Hỏa Đan hỗ trợ xem như hắn tạm yên tâm một phần…
“Chúng ta xuống dưới nào!” Lạc Thần nhìn Tô Mị gật đầu, ôm lấy nàng lặn xuống biển Dung Nham…
Tô Mị lần đầu hành động mạo hiểm như vậy, ban đầu hơi hoảng sợ ôm chầm lấy hắn, bất quá rất nhanh phát hiện có Tử Tâm Phần Không Viêm bảo vệ bên ngoài, dung nham không chạm được vào người nàng…
Cả hai cùng lúc quan sát bên trong biển dung nham này…
Chỉ thấy thi thể của Xà Nham Song Thủ đã chìm đến tận đáy…
Lạc Thần hướng về vị trí của Bình Diễm Thảo nhìn qua, quả nhiên bắt gặp một luồng năng lượng hỏa hệ từ tận đáy biển âm thầm truyền lên cho nó, nuôi dưỡng Bình Diễm Thảo phát triển…
Lạc Thần cười nhạt một tiếng, mang theo Tô Mị bơi lần theo luồng năng lượng đó, tìm đến đáy biển…
Đập vào mắt hai người là một khe nứt nhỏ dưới đáy biển, luồng năng lượng hỏa hệ kia là thông qua khe nứt đó truyền đến Bình Diễm Thảo…
Mà theo quan sát của hai người, rốt cuộc phát hiện nguồn góc của biển dung nham này là gì…