Bá Chủ Thiên Hạ - Lạc Thần (FULL)

“Học Phủ thủ đoạn thật nhiều, lần này đưa 50 cái tên lên đầu ngọn gió, là ngọc hay là đá, phải trụ vững trong thời gian tới mới biết được...” Lạc Thần quan sát Thẻ Bài trong tay, nhìn sang Tô Mị cười nói...  

 

 

Tô Mị vuốt lọn tóc mượt mà, mắt đẹp ướt át, chu môi nói: “Là ta ảnh hưởng đến ngươi, bằng không ngươi chẳng thua kém Băng Ngạo hay Vương Bá...”  

 

Lạc Thần tức giận lườm trách móc: “Nói ngốc cái gì? Đối với ta nàng còn khách sáo? Muốn bị đánh cái mông sao?”  

 

Tô Mị bĩu môi lè lưỡi, phong tình vạn chủng, lại không tiếp tục phản bác...  

 

“Cùng ta đi tìm Sương Nhi các nàng ấy!” Lạc Thần không tiếp tục chần chờ, nắm lấy tay nàng bay đi...  

 

Trong lòng hắn có một chút lo lắng, bởi lẽ thực lực của chúng nữ hắn rõ ràng hơn ai hết, các nàng chưa có thời gian tu luyện công pháp hắn cho trước đó, nếu bị đám đông tu sĩ vây công rất khó có thể chiếm ưu thế...  

 

Nhất là những thiên tài ưu tú chưa có cơ hội vào top 15, khả năng cao sẽ đặt mục tiêu cướp đoạt các nàng...  

 

...  

 

Một ngày sau đó, Lạc Thần vẫn chưa tìm được ai trong số chúng nữ, trái lại bị hai thanh niên chặn đường...  

 

“Lạc Vũ phái hai ngươi tới sao?” Lạc Thần ánh mắt lấp lóe cười cười hỏi...  

 

“Hừ, bằng ngươi còn chưa đủ tư cách để đích thân Thiếu Chủ ra tay!” Một tên trong số đó khinh thường cười lạnh...  

 

“May mắn lọt top 3 mà thôi, không cần biết ngươi dùng cách gì, để hai chúng ta thay Thiếu Chủ thanh lý môn hộ!” Tên còn lại đằng đằng sát khí nói...  

 

“Người của Lạc gia? Các ngươi muốn làm gì?” Tô Mị nhận ra thân phận của hai thanh niên trước mắt, lớn tiếng quát...  

 

Trong lòng nàng âm thầm kinh ngạc, không nghĩ tới Lạc Thần lại cùng Lạc gia có ân oán...  

 

“Lần này nàng để ta giải quyết, đừng để tên nào nhân lúc trốn đi là được!” Lạc Thần kéo Tô Mị ra sau lưng, hết sức nghiêm túc nói..  

 

“Cuồng vọng!” Hai thanh niên Lạc gia giận giữ, kẻ từng là phế vật này lại muốn cùng giải quyết hai người bọn họ...  

 

Có thể chiếm được danh ngạch vào Học Phủ, hai thanh niên này cũng rất có bản lĩnh, một người tên Lạc Sinh – con trai của Tam trưởng Lão, một người khác tên Lạc Tính – Con trai của Tứ Trưởng Lão...  

 

Tại Lạc gia cũng là thanh niên thiên tài nổi bậc...  

 

Hơn nữa có thể thấy Thẻ Bài trên hông bọn hắn phát sáng kinh người, rõ ràng cũng thành công lọt top 50...  

 

Chính vì thế mà Lạc Sinh và Lạc Tính cũng rất tự tin về thực lực của mình, đương nhiên bọn hắn cũng không phải ngu ngốc, đừng nhìn bề ngoài hai tên này tỏ vẻ không xem Lạc Thần ra gì, nhưng trong lòng không dám xem thường chút nào...  

 

Lạc Thần thể đạt top 3, không thể đơn giản được, mục đích chính của Lạc Tính và Lạc Sinh lần này chủ yếu muốn thăm dò thực lực của Lạc Thần sau đó báo cáo với Lạc Vũ mà thôi...  

 

Bọn hắn nghĩ dù mình không đánh lại Lạc Thần nhưng chạy trốn không thành vấn đề...  

 

Bốn tấm Thẻ Bài tụ tập cùng một chỗ, bốn tia sáng xuyên thẳng bầu trời, khiến không ít người chú ý, cấp tốc tiến đến quan sát...  

 

Đến trước nhất chính là hai nữ Diễm Hồng Liên và Bạch Tố Mai...  

 

Bạch Tố Mai có khế ước với Lạc Thần, ở cự ly gần cảm ứng được hắn, vì thế nhanh chóng lôi Diễm Hồng Liên tìm đến...  

 

Mà vừa đến nơi, thấy hai tên thiên tài Lạc gia đang muốn gây sự với Lạc Thần, hai nữ đùng đùng tức giận, muốn tiến đến hỗ trợ...  

 

“Khoan đã!” Tô Mị nhanh nhẹn tiến lên ngăn cản hai nàng...  

 

“Cô là ai?” Bạch Tố Mai tức giận hỏi...  

 

“Đại Thánh Nữ Tô Mị, xem ra thời gian qua cô đi cùng phu quân của ta?” Diễm Hồng Liên như cười như không, ánh mắt ẩn ý nhìn chằm chằm Tô Mị...  

 

Tô Mị cắn cắn môi đỏ, cảm giác nàng như tình nhân bị chính thê tìm đến cửa, hết sức kỳ lạ, bất quá nghĩ đến Lạc Thần dặn dò, chỉ có thể gật đầu đáp lại:  

 

“Lạc Thần hắn nói để tự hắn giải quyết, chúng ta chỉ cần không để hai người này chạy trốn là được!”  

 

Diễm Hồng Liên nhìn bóng lưng thong dong của Lạc Thần, hít sâu một hơi gật đầu với Bạch Tố Mai, kêu nàng nên nghe lời hắn...  

 

Ân oán giữa Lạc Thần và Lạc gia Diễm Hồng Liên hiểu rất rõ, vì thế lúc này tôn trọng quyết định của Lạc Thần...  

 

Ba nữ thong dong đứng cùng một chỗ, quan sát động tĩnh trên bầu trời...  

 

“Ồ? Gia hỏa này vậy mà cùng người Lạc gia đánh lên, thật thú vị!” Sau một hòn đá lớn, Phích Du Kích hèn mọn nằm sấp, nhìn Lạc Thần cười xấu xa...  

 

“Lão Đại, có nên nhân cơ hội chiếm chút lợi ít không?” Cách đó không xa, Huyết Thiến nhìn tình hình trên không, quay sang Huyết Linh Tông Đại Thánh Tử hỏi thăm..  

 

Mà Lão Nhị cũng nghiêng đầu vểnh tai, chờ đợi chỉ thị...  

 

“Ta biết các ngươi nôn nóng trả thù, bất quá tên kia còn ba nữ nhân đứng bên ngoài nhìn chằm chằm, các nàng không phải hạng dễ trêu, trước nên án binh bất động!” Lão Đại trầm giọng, diện mạo hắn vẫn dữ tợn như cũ...  

 

Nhìn hai tên hiền đệ vẫn chưa mấy cam lòng, hắn nói tiếp: “Huống chi Huyết Tử vẫn chưa đến, chúng ta đừng vội!”  

Advertisement
';
Advertisement