Trong lúc buồn rầu, đột ngột chẳng nói chẳng rằng, một Đại Thủ hừng hực dị hỏa phá không mà đến, bất ngờ vô cùng...
Mục tiêu là Lão Nhị...
Đối với tình huống này, không một ai ngờ, không một ai đề phòng, cũng chẳng ai nghĩ tới...
Lạc Thần vốn đang giao đấu cùng đám đối thủ mạnh mẽ, lại đột nhiên gia nhập chiến trường khác...
Đương nhiên ngay cả Lão Nhị cũng không ngờ tới...
Trích Tinh Thủ như bàn tay Phật Tổ Như Lai trấn áp Tôn Hầu Tử, đem cơ thể toàn xương cốt của hắn bao trùm vào bên trong...
Dị Hỏa hực hực thiêu đốt dữ dội...
“AAAAAA”
Âm thanh như u linh đến từ địa ngục truyền ra, Lão Nhị chỉ cảm thấy Xương Cốt hắn luôn tự hào bị Dị Hỏa không ngừng nung chảy...
Cảnh tượng thảm liệt vượt xa phán đoán của mọi người, ngay cả bốn người Lạc Vũ cũng mặt mũi ê chề, xấu hổ đến cực điểm...
Lão Đại và Lão Tam của Huyết Linh Tông hai mắt muốn lòi ra, thấy huynh đệ của mình bị tra tấn dữ tợn như vậy, bọn hắn đau không muốn sống...
“Vứt thẻ bài đi! Lão Nhị, chỉ còn tính mạng chúng ta có thể làm lại mà! Vứt đi!” Lão Đại Huyết Linh Tông thảm thiết khuyên nhủ...
“Đúng vậy, chúng ta đầu hàng là được, vứt Thẻ Bài đi, chúng ta cùng ngươi” Lão Tam Huyết Thiến khàn cả giọng...
“Khốn kiếp, mặt mũi Huyết Linh Tông bị các ngươi làm mất hết!” Huyết Tử giận dữ rống...
Nhưng mặc kệ hắn, Lão Nhị nghe lời hai vị huynh đệ, cố nén cảm giác thống khổ do Dị Hỏa bao trùm, hắn chủ động loại bỏ một thanh xương cốt trên cơ thể...
Trên xương cốt đó có treo Thẻ Bài của hắn...
Cùng lúc đó, Lão Đại và Lão Tam nhìn nhau gật đầu, hai người cùng lúc vứt bỏ Thẻ Bài trên tay...
Ba huynh đệ cùng nhau rời khỏi Bí Cảnh...
Đồng nghĩa chấp nhận từ bỏ gia nhập Học Phủ...
“Vô dụng, Huyết Linh Tông sẽ không tha cho các ngươi!” Huyết Tử quát lạnh, hắn sắp phẫn nộ đến điên rồi...
Đáng tiếc, tình cảm huynh đệ của ba người kia hắn không thể nào hiểu được...
Mất đi đối thủ, Yên Sương Nhi, Mộc Tử Âm, Băng Linh Nhi vội vàng tiến đến bên cạnh Lạc Thần, chiến ý hừng hực nhìn mấy tên Lạc Vũ...
Thế trận lúc này hoàn toàn nghiêng về một phía...
...
Tĩnh, thiên địa yên tĩnh đến cực hạn...
“Nếu không vạn bất đắc dĩ, không thể đắc tội người này!”
Vô số ánh mắt nhìn thân hình của Lạc Thần, cùng lúc có ý nghĩ như vậy...
Kẻ này ngoài thực lực khủng bố ra, tài trí lại thuộc dạng thâm trầm như vậy...
Chẳng ai ngờ rằng một chiêu Giương Đông Kích Tây của hắn lại thay đổi hoàn toàn chiến cuộc trận đấu...
Một chiêu Trích Tinh Thủ tưởng chừng dành cho bốn đối thủ, lại lấy thế như lôi đình thay đổi mục tiêu...
Rõ ràng là có sự sinh tính từ trước...
...
Mà đang giao thủ với chúng nữ còn lại, Lạc Trường cùng Băng Dương, Băng Phong sắc mặt tái không còn chút máu...
Bọn hắn nghĩ đến thảm cảnh của Lão Nhị khi nãy, chỉ thấy sởn cả gai óc...
Nếu mục tiêu Lạc Thần chọn là bọn hắn thì sao? Thành công giữ mạng hay không đây?
Trong lúc nhất thời, trong lòng xuất hiện ý rút lui...
Lạc Vũ sắc mặt tái nhợt, thân hình rung lẩy bẩy vì sợ hãi, thế cục đã hoàn toàn vượt qua phán đoán và dự tính của hắn...
Theo sau đó, một âm thanh phát ra càng khiến trái tim hắn như chìm vào đáy cốc...
“Mong Lạc Thần huynh đệ rộng lượng, ta là bị Băng Dương dụ dỗ nên đã mạo muội đắc tội, lần này sẽ chủ động rời đi, ngày sau bái phỏng tạ tội!”
Băng Phong vừa phòng thủ khỏi đòn công kích của Liễu Thi Cầm, hét lớn một tiếng, xoay người bỏ chạy...
Hắn đang thuộc top 50, sao có thể mạo hiểm tính mạng đánh mất tương lai được chứ?