Bất quá, như nghĩ đến điều gì, sắc mặt nàng đỏ bừng lên trong thấy, hai bàn tay trắng như phấn xoa xoa vào nhau, lắp ba lắp bắp:
“Vậy…vậy nếu ta và ngươi song…song tu…có phải cũng có thể chia sẻ Nham Tượng Trọng Viêm?”
Lạc Thần nghe câu hỏi của nàng, lại ngắm nhìn dung nhan như tiên nữ của đối phương, hô hấp hơi dồn dập gật mạnh đầu…
Tần Mộng Ảnh cúi gằm mặt xuống, trái tim đập thình thịch trong lòng ngực, đang định mở miệng nói gì đó…
Một âm thanh nữ nhân ngang tàn vang lên cắt đứt sự ngượng ngùng giữa hai người:
“Nham Tượng Trọng Viêm? Đồ tốt a, tiểu tử ngươi mau đổi với lão nương!”
Lạc Thần ngẩng đầu nhìn lên, không gian đang nhanh chóng vỡ nát, một thân ảnh từ bên trong bước ra…
Một nữ nhân toàn thân võ y đơn giản, mái tóc dài đen tuyền cuộc lại thành đuôi ngựa, tùy ý tung bay không gò bó, thân hình thon dài, thậm chí không thấp hơn hắn, toàn thân mê người săn chắc, sở hữu làn da bánh mật trơn bóng quyến rũ…
Điều đáng nói là bộ ngực của nàng thật hùng vĩ, to tròn căng đầy như hai quả bóng, dường như tùy thời có thể bắn ra bất cứ lúc nào…
So với Mộc Tử Âm còn to hơn một vòng…
Vòng eo co dãn linh động, bên dưới là bờ mông vểnh cao nẩy tưng tưng theo từng nhịp bước, các thớ thịt chắc khỏe đàn hồi, kích thích thị giác đến cực hạn…
Gương mặt nàng thuần một vẻ đẹp Á Đông, môi đỏ hơi dày nhếch lên trông khá bất cần, mũi cao thon dài, mắt phượng cao ngạo chứa một tia điên cuồng, đặc biệt là đôi mày sắt bén, thể hiện nét anh khí rạng ngời vượt xa đám nam tử thông thường…
Đối diện với nàng, Lạc Thần vậy mà cảm giác áp bách toàn thân hết sức khó chịu, nàng như một nữ tướng bất bại chinh chiến sa trường, vượt qua núi thây biển máu, oai hùng cùng dã tính đến cực điểm…
Lần đầu tiên Lạc Thần ngưng trọng nhìn một nữ nhân, cơ thể khỏe khoắn của nàng toát ra một lực lượng khổng lồ như ngọn núi lửa, đè ép hắn đến mức không thở nổi…
Mà lúc này, Tần Mộng Ảnh cũng nhìn thấy nữ nhân vừa tiến đến, tức giận dậm chân một cái, giọng điệu trong trẻo làm nủng:
“Sư Phụ, ngươi vậy mà nhìn trộm chúng ta? Đáng ghét!”
Lạc Thần một mặt mộng bức, con bà nó, nữ nhân này là sư phụ của Mộng Ảnh…
“Hừ, nha đầu đủ lông đủ cánh rồi, có nam nhân nên không xem lão nương ra gì đúng chứ?” Nữ nhân kia hất đuôi tóc dài, bá đạo hừ lạnh…
Tần Mộng Ảnh chu môi, trước mặt sư phụ nàng như một tiểu cô nương vậy, khí chất Luyện Hư Trung Kỳ hoàn toàn không tồn tại a…
Lạc Thần lúc này mới nhớ nữ nhân trước mặt đánh chủ ý Nham Tượng Trọng Viêm của hắn, chắp tay khách khí chào hỏi:
“Tiểu tử ra mắt tiền bối! người là sư phụ của Mộng Ảnh, tức là sư phụ của tiểu tử, Nham Tượng Trọng Viêm tặng người là chuyện nên làm a!”
Nói đùa, nữ nhân này là hàng khủng a, có thể bám lấy bắp đùi nàng không thể tốt hơn…
Nữ nhân nhướn nhướn mày, hài lòng gật đầu hỏi lại: “Ngươi thật muốn bái lão nương làm sư phụ?”
Đến lượt Lạc Thần cứng đờ, hắn chỉ buộc miệng nói vậy thôi, không ngờ bị xem là thật…
“Rất tốt, lão nương cũng nhìn trúng ngươi, mau dâng rượu bái sư đi!” Nữ nhân bá đạo lấy ra một tòa phượng tọa, thong dong ngồi xuống, một chân đặt chéo lên, để lộ bắp đùi đàn hồi trơn bóng, kích thích đến cực điểm…
“A…cái này…tiểu tử đã có sư phụ a!” Lạc Thần đành tìm cớ biện minh nói…
“Lão nương mặc kệ, ta làm sư phụ thứ hai của ngươi cũng được!” Nữ nhân không sao cả nói, từ lần đầu xem tên này tham gia khảo hạch nàng đã quyết tâm bồi dưỡng hắn…
Tần Mộng Ảnh lúc này ngoan ngoãn như con mèo nhỏ đứng một bên, nếu Lạc Thần đồng ý bái sư, hắn chính là sư đệ của nàng, tình cảm của các nàng sẽ là tỷ đệ luyến, cũng rất không tệ a…
Lạc Thần lâm vào thế khó xử, hắn quả thật không muốn bái một nữ nhân làm sư phụ…lúc này nghĩ ra diệu kế, mở miệng cười tà nói:
“Sư phụ tiểu tử từng căn dặn, tiểu tử chỉ được phép bái sư người có thể đánh bại mình trong cùng tu vi!”
Hắn tràn ngập chiến ý nhìn nữ nhân ngồi trên phượng tọa, hắn không tin có người sẽ đánh bại mình trong cùng cấp…
“Ồ, ngươi muốn đánh nhau cùng cấp với lão nương?” Nữ nhân tràn ngập ý cười…
Mà Tần Mộng Ảnh liên tục ném cho hắn ánh mắt ra hiệu…
Lạc Thần vỗ vỗ lòng ngực tràn đầy tự tin, bá đạo tuyên bố:
“Đúng vậy, chỉ cần tiền bối có thể đánh bại ta trong cùng cấp! Người chính là sư phụ của Lạc Thần!”