Bá Chủ Thiên Hạ - Lạc Thần (FULL)

Mặc kệ nam tử trung niên mất hết tứ chi nằm bẹp trên mặt đất và ánh mắt hoảng sợ của đám người xung quanh, Lạc Thần thong dong tiến vào khách sạn, tạm thời bỏ đi ý nghĩ kiểm kê tài sản, hắn bước đến đình viện như đóa sen giữa hồ.

Quả nhiên vẫn nhìn thấy bóng lưng mê người nhàn nhã ngồi đó, mùi trà thơm ngát lan tỏa khiến trong lòng Lạc Thần ấm lại.

“Mộng Ảnh, đa tạ nàng ra tay tương trợ" Lạc Thần bước lại chắp tay ôn hòa nói.

“Ngồi đi” Tân Mộng Ảnh xoay người ra hiệu, đôi môi dày trên gương mặt xấu xí ung dung bình thãn nói:

“Là có kẻ cản đường đại môn khách sạn cản trở ta kinh doanh mà thôi, không liên quan đến Tiểu Thần ngươi”

“Dù sao thì vẫn đa tạ nàng” Lạc Thần trong lòng bất đắc dĩ, rõ ràng lần trước nói mở khách sạn không phải vì kiếm tiền, lần này lại bảo vì cản trở nàng kinh doanh, đúng là lòng dạ nữ nhân thay đổi thất thường.

“Không nói chuyện này” Tân Mộng Ảnh đổi chủ đề, nàng cười cười ẩn ý nói:

“Tiểu Thần ngươi có thể nói là lần này danh chấn toàn thành, Linh Thể song tu, vũ kỹ kỳ lạ, vượt cấp chiến đấu đơn giản như uống nước, trở thành tình nhân trong mộng của vô số thiếu nữ mới lớn”

Nghe nàng trêu chọc, hắn lắc đầu cười khổ: “May mắn có chút bản lĩnh mà thôi, so với nàng ta chẳng là gì.”

“Tiểu Thần ngươi bao nhiêu tuổi?” Tân Mộng Ảnh tò mò.

Nhìn nàng mang theo vẻ mong đợi, hắn cũng không che giấu nói: “Sắp sang tuổi 17”

“Ta gần 200” Tân Mộng Ảnh thản nhiên đáp khiến thiếu niên xém tí nhảy dựng.

Nhìn bộ dạng của Lạc Thần, nàng sẳng giọng hừ nói: “Chê ta già?”

“Không, không hề, đối với tu sĩ chúng ta tuổi thọ chỉ là con số, sao ta có thể chê nàng” Lạc Thần lập tức giải thích, bất qua nghe giọng của nàng sao lại mang theo một tia hờn dõi như đối với tình nhân.

“Hừ” Tần Mộng Ảnh cũng nhận ra mình hơi lố, gương mặt lấm tấm tàn nhan phơn phớt đỏ, chuyển đề tài nói: “Tuổi ngươi trẻ như vậy, có dự định tiến vào Thánh Linh Học Phủ hay không?”

“Đương nhiên rồi, nơi đó tập hợp thiếu niên anh tài trên đại lục, ta cũng rất chờ mong!” Lạc Thần lên tiếng khẳng định.

Tần Mộng Ảnh nghe hắn có ý định tiến vào Thánh Linh Học Phủ, hài lòng gật đầu, trong mắt lóe qua một tia vui mừng rất nhỏ.

Chỉ nghe nàng nói tiếp: “Thánh Linh Học Phủ quả thật ngọa hổ tàng long, bất qua cũng chưa chắc toàn bộ thiên tài trên đại lục sẽ tập hợp tại đó“

“Hả?” Lạc Thần bất ngờ, một nơi ngay cả Bát Cấp gia tộc như Diễm gia cũng muốn tham dự, vậy mà còn có tu sĩ không muốn vào hay sao?

Nhận ra nghỉ hoặc trong lòng thiếu niên, Tân Mộng Ảnh từ tốn giải thích: “Băng Thiên Đại Lục phạm vi rất lớn, cũng có một số thế lực tiềm ẩn cường đại khác, bọn hắn có truyền thừa đặc biệt, Thánh Linh Học Phủ cũng chưa chắc đáp ứng được nhu cầu”

“ồ, ví dụ đây?” Lạc Thần ngày càng hứng thú hỏi. “Tựa như Thiên Cơ Điện, đệ tử của Thiên Cơ Điện có rất ít, tuy nhiên mỗi người

đều tinh thông bói toán, dò xét luân hồi, Thánh Linh Học Phủ mặc dù cường đại nhưng không có truyền thừa bọn họ cần.”

“Lại tỷ như Thất Sát Giáo, đây là tổ chức sát thủ khét tiếng trên đại lục, thiên tài họ bồi dưỡng chỉ để ẩn nấp trong bóng tối giết người, thủ đoạn tàn nhãn vô tình, Thánh Linh Học Phủ đường hoàng trịnh trọng, ngay cả lý lịch đệ tử cũng điều tra hết sức rõ ràng, đương nhiên không hoan nghênh Thất Sát Giáo gia nhập”

“Còn có Ngự Thú Chiến Tông, bọn họ chiến đấu chủ yếu bằng cách ngự sử huấn luyện yêu thú, cũng hoàn toàn không thích hợp Thánh Linh Học Phủ”

Tần Mộng Ảnh liên tiếp nêu ra ba ví dụ khiến Lạc Thần hưng phấn dị thường, hắn không nghĩ đến Băng Thiên Đại Lục lại đa dạng cường giả như vậy, quả thật là nhà nhà đua tiếng, muôn màu muôn vẻ.

“Ba thế lực vừa nêu trên có tầm ảnh hưởng rất lớn, trên khắp Việt Long Tinh Cầu này đầu có dấu vết của bọn họ, ngoài số ít cường giả đỉnh cao ra không ai biết chính xác tổng bộ môn phái của bọn họ ở đâu” Tân Mộng Ảnh tiếp tục cung cấp kiến thức.

Lạc Thần gật đầu liên tục, Băng Thiên Đại Lục chỉ là một phần tư của Việt Long Tinh cầu mà thôi, các thế lực kia có thể trãi rộng cả tinh cầu, Thánh Linh Học Phủ chưa chắc được bọn hắn xem trọng.

“Nghe Mộng Ảnh nàng một buổi bằng đọc vạn quyển sách, ta cảm kích vô cùng” Lạc Thần trịnh trọng chân thành nói.

Tần Mộng Ảnh lắc đầu: “Chỉ là một chút kiến thức mà thôi, nếu xem ta là bằng hữu cũng đừng khách khí”

Lạc Thần cười, nhấc trà lên uống, không tiếp tục khách sáo cùng nàng, trà vừa vào miệng đã thấm đẫm ruột gan, linh lực thậm chí có dấu hiệu tăng trưởng một chút.

“Trà ngon” Hơi cảm thán độ xa xỉ của nàng, Lạc Thần trong lòng câu thông Kim Nhi:

“Kim Nhi, Mộng Ảnh sở loại hữu linh căn gì?”

“Là Lôi, Hỏa và Hắc Ám” Kim Nhi lên tiếng đáp trả xém tí làm Lạc Thần sặc phun ra một ngụm trà, thất thần nhìn Tân Mộng Ảnh.

Ông trời của ta, đây là lần đầu Lạc Thần chứng kiến một người sở hữu ba loại linh căn, mặc dù đã từng đoán thân phận của nàng rất đáng gờm nhưng không ngờ lại kinh khủng như vậy, dù là Lạc Phá Lôi thiên phú cũng không sánh bằng nàng đâu.

Lên google tìm kiếm từ khóa tamlinh247.com.vn để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Advertisement
';
Advertisement