€ó chuyên gì đau khổ hơn sao? Nàng xấu hổ vô cùng, nhục nhã không dám nhìn mặt Lạc Thần,... Nước mắt lăn dài trên má, Lý Trúc Loan khàn khàn nói:
“Mộc Hào, Thiên Mộc Tông là danh môn đại phái, sao có thể làm ra chuyện hèn hạ như vậy?”
“Muội không cần lo lắng, dù sao người biết chuyện sẽ sớm chết, mà muội cũng rất nhanh trở thành người đàn bà của ta, haha”
Mộc Hào tự tin cười lớn, sau khi giải quyết Lạc Thần hắn sẽ chiếm đoạt vị sư muội tuyệt sắc ngây thơ này.
“Hừ, ai cho ngươi lá gan?” Lạc Thần cười lạnh.
“Haha, ta biết ngươi thực lực cường đại, bất quá cô đơn thế chiếc vĩnh viễn không thể biết ưu điểm của người có thế lực, ra đi Tứ Trưởng Lão”
Mộc Hào cười lớn khiến Lạc Thần ánh mắt co rụt.
Theo tiếng nói Mộc Hào vừa dứt, một lão giả áo choàng đen từ trên cao rơi xuống, trong tay hắn còn nắm một cái hấp hối trung niên râu quai nón.
“Các đại thúc!” Lạc Thần sắc mặt khó coi, cơn giận dữ dâng trào dữ dội.
“Hừ, tiểu tử, ngươi đã không còn cơ hội, giao ra Lý nha đầu cũng nhẫn trữ vật, có thể tha ngươi một mạng”
Tứ trưởng lão Thiên Mộc Tông cười lạnh nói, hắn có nhiệm vụ bảo hộ Mộc Hào, tu vi Hóa Thần Sơ Kỳ bộc phát uy hiếp.
“Đúng đúng, công tử mau giao ra nhẫn trữ vật, chúng ta có thể niệm tình nghĩa bỏ qua cho ngươi” Lý Lân lên tiếng khuyên can.
Lạc Thần không nói gì, đột nhiên hướng Lý Trúc Loan truyền âm: “Xin lỗi đã hiểu lầm nàng..”
Lý Trúc Loan sắt mặt vốn trắng nhợt khôi phục một tia huyết sắc... Thổ Hùng chấn ngay gáy ngọc, Lý Trúc Loan ngất xỉu. Lạc Thần lập tức đem nàng thu hồi Linh Giới Châu.
“Hả? Có thể chứa người sống pháp bảo?” Ba người Mộc Hào ánh mắt lóe sáng, một tia tham lam xuất hiện trong tròng mắt.
“Giữ lấy hắn, ta giải quyết tiểu tử này” Tứ trưởng lão ném Cát đại thúc còn hôn mê cho Lý Lân năm giữ. Lạc Thần âm thầm dò xét tình huống xung quanh, lần này hắn thực sự động
sát niệm, những kẻ này đã động đến điểm mấu chốt của hắn.
Bất quá trước hết cần cứu Cát Đại Thúc, về phần một kích toàn lực của Tần Mộng Ảnh, Lạc Thần tạm thời không dùng đến, Hóa Thần Sơ Kỳ chưa đủ tư cách.
Nhìn thấy Tứ trưởng lão dự định động thủ, Mộc Hào chợt nghiêm túc nói:
“Tứ trưởng lão thay ta áp trận, ta muốn thử một chút thực lực kẻ này, để xem có kinh người như lời đồn hay không”
Ngoài lòng dạ thâm độc ra thì Mộc Hào cũng khá hiếu chiến, nhìn hư ảnh Thổ Hùng ngạo nghễ khiến một tia chiến ý bên trong bị kích thích.
Tứ trưởng lão gật đầu, hài hước nhìn Lạc Thần, kẻ này trong mắt hắn đã như cá nằm trên thớt, không có gì phải lo ngại, chênh lệch giữa Hóa Thần và Kim Đan
quá lớn.
“Cùng ta đấu? Ngươi xứng sao?” Lạc Thần nắm được cơ hội, khích tướng cười lạnh.
“Hừ, sắp chết còn mạnh miệng, Vạn Mộc Trói Buộc”
Mộc Hào hai tay kết ấn, Mộc hệ linh lực điều động, vô số dây leo cấp tốc sinh trưởng, bao vây quanh thân Lạc Thần, muốn đem hẳn trói chặt.
“Gầm Rú”
'Thổ Hùng gầm thét, thân hình nó quá lớn, bị dây leo quấn lấy khó chịu vô cùng.
Lạc Thần chân đạp MỊị Ảnh Tiêu Dao Bộ, có thêm Địa Chiến Ngoa gia trì, thân ảnh thoát ẩn thoát hiện bên trong rừng cây, vô số dây leo không đụng được hẳn.
“Chỉ biết chạy trốn sao?” Mộc Hào lên tiếng cười haha. Lạc Thần mặc kệ hắn, Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Nhấn âm thầm chuyển động. Nhìn xuyên yếu điểm
Vạn Mộc Trói Buộc khe hở được Lạc Thần nhìn thấu trong mắt, hắn nhàn nhạt lên tiếng:
“Đất mẹ đưa tang - Lăng mộ cát”
Hai tay nắm chặt, Thổ Hùng tiêu tán trong thiên địa, Linh Thổ Đỉnh trong đan điền vù vù chuyển động.
Vô cùng vô tận thổ linh lực đột ngột xuất hiện, một tòa cự đại lăng mộ hình thành, bao trùm toàn bộ phạm vị Vạn Mộc Sâm Lâm...
“Chôn vùi cho ta”
Mặt đất hình thành một cái cự đại lỗ hổng, lăng mộ cuốn lấy toàn bộ dây leo chìm xuống, chỉ trong thoáng chốc đã hoàn toàn biến mất..
“Địa cấp vũ kỹ, người này đồ tốt thật nhiều” Tứ Trưởng lão toàn thân ngứa ngáy.
“Hừ, Mộc Hình Quyền” Mộc Hào hừ lạnh, nấm tay được Mộc linh lực gia trì như hai gốc đại thụ, hướng Lạc Thần đấm tới.
“Đom đốm muốn so ánh trăng?” Lạc Thần cười lạnh hét: “Đại Hồng Cước”
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!