Bà Lục Lại Cho Tôi Leo Cây - Lý Tang Du (Truyện full)

CHƯƠNG 177

Hai nhà ngồi đối diện nhau nhưng không ai lên tiếng.

Ba Lý vừa không vui vừa không muốn quan tâm. Vợ chồng nhà họ Lục nhất thời không tìm thấy chủ đề nói chuyện, hai bên cứ lúng túng như vậy.

“Ba bọn nhỏ, thông gia đã tới, ông cũng nói một câu đi.” Tiêu Hà làm người hiền lành giảng hòa.

“Nói cái gì? Mặc dù chúng ta là thông gia, tôi cũng biết nhà họ Lục là nhà giàu cao quý, bây giờ nhà họ Lý đang trèo cao, chúng tôi chưa bao giờ đi tìm mấy người. Nhưng mấy người cũng không thể khinh người quá đáng, con gái là báu vật của tôi, từ nhỏ tôi đã cưng chiều con bé trong lòng bàn tay, không phải tặng cho nhà họ Lục bắt nạt nó.”

“Ông thông gia, ông nói nặng lời quá lời, bệnh này cũng rất bình thường, sao ông lại nói nghiêm trọng như thế?” Ba Lục giải thích nói.

“Không nghiêm trọng? Con bé sốt đến bốn mươi độ mà nói không nghiêm trọng? Có phải con bé chết đi mới nghiêm trọng đúng không? Bị sốt luôn có các triệu chứng, vì vậy có thể thấy được Lục Huyền Lâm chưa từng quan tâm đến con gái tôi, nếu có chút quan tâm đã sớm phát hiện và mau chóng đưa đến bệnh viện? Đến nỗi sốt tới như vậy mới biết?” Trong lòng ba Lý đầy tức giận, vì thế nói chuyện cũng không khách sáo.

Từ nhỏ Lý Tang Du chưa từng chịu tủi thân, thậm chí không hề chịu va vấp nào, đây là lần đầu tiên cô sốt cao như vậy. Ba Lý nhìn thấy con gái vẫn sốt cao đến hôn mê thì đau lòng không thôi, suýt nữa chạy đến nhà họ Lục mắng chửi.

“Ồ, ý của ông là chúng tôi ngược đãi con gái của ông sao?” Mẹ Lục không chịu nổi nữa: “Không phải chỉ bị bệnh thôi à? Có cần phải làm quá như vậy không? Người làm mẹ này cũng muốn nói mấy lời, cho dù Lục Huyền Lâm nhà tôi không quan tâm đến Tang Du, nhưng thằng bé không hề rảnh rỗi, trong công ty có rất nhiều chuyện phải xử lý, mỗi ngày đi sớm về trễ, con gái của ông có hỏi han gì con trai tôi không?”

“Nếu hai bên đều không quan tâm như vậy thì hôn nhân này cũng không cần phải tiếp tục nữa, ly hôn đi, đối với hai bên đều có lợi. Nhà họ Lý ư chúng tôi không trèo cao nổi, A Hương, tiễn khách.” Ba Lý gọi người làm, hạ lệnh đuổi khách.

Ba Lý vốn không hài lòng với Lục Huyền Lâm, bây giờ ông thấy phẩm chất của nhà họ Lục thì vô cùng tức giận, trước đó ba Lý còn ngăn cản con gái ly hôn, hôm nay ông thấy tình hình như vậy thì lại ủng hộ Lý Tang Du .

Mẹ Lục không muốn bỏ qua đứng lên, lớn tiếng nói: “Ông có ý gì? Sao không nói con gái của ông quá mong manh, dầm mưa một chút đã bị sốt, nhà bình thường khác nuôi nổi sao? May là ở nhà họ Lục chúng tôi, mấy người còn không biết đủ sao? Ly hôn thì ly hôn, sợ nhà họ Lục chúng tôi không tìm được con dâu tốt hơn sao?”

“Im miệng, đừng nói nữa.” Ba Lục khẽ quát mẹ Lục.

Bây giờ trong tình huống này còn oán trách lẫn nhau, không phải đổ dầu vào lửa sao?

“Bà Lục, bà nói không đúng rồi.” Tiêu Hà hận Lý Tang Du, nhưng trong thời điểm quan trọng bà ta vẫn phải giả vờ làm người mẹ hiền từ trong nhà: “Nếu nhà chồng đối xử với con gái của bà như thế, bà còn có thể nói như vậy không?”

“Không thích nghe à? Tôi không muốn nói nhiều lời ở đây, nếu ba không nói chúng tôi đến, tôi mới không thèm bước vào nhà mấy người một bước, mấy người cho rằng chúng tôi đến cầu xin sao?”

Ba Lý đứng lên chỉ vào mẹ Lục: “Cút cút ra ngoài cho tôi!”

“Con trai vẫn đang ở bên cạnh Tang Du, bà nói như vậy sẽ làm bọn nhỏ khó xử đó.” Ba Lục kéo mẹ Lục, ra hiệu bà ta dừng lại.

“Chồng à, ông xem thái độ của ông ta đi, cho rằng chúng ta yêu thích con gái nhà họ lắm vậy.” Mẹ Lục ghét bỏ nói.

“Ba mẹ, đừng nói nữa, không cần hai người đến đây, càng thêm phiền phức.” Vẻ mặt Lục Huyền Lâm tiều tụy, giọng điệu không kiên nhẫn nói.

Advertisement
';
Advertisement