Bà Lục Lại Cho Tôi Leo Cây - Lý Tang Du (Truyện full)

CHƯƠNG 240

Ngón tay Lục Huyền Lâm đột nhiên ngừng chuyển động, hai ngón tay mảnh khảnh nhẹ nhàng cầm lấy điện thoại, Lý Tang Du đột nhiên cảm giác như mình bị bắt gian.

“Bây giờ không cần nói cho tôi biết.” Lục Huyền Lâm khẽ nhúc nhích cái mũi, cũng không cần mở khóa, trên màn hình tự nhiên sẽ hiện ra số tin nhắn.

Tổng cộng có hai tin nhắn.

Một tin nhắn là: Lễ Thất Tịch sắp đến, cô định thế nào?

Tin nhắn còn lại là: Trưa mai tôi có thể mời cô đi ăn cơm được không?

Thời gian gửi là cùng một ngày, Lý Tang Du vẫn chưa hồi âm.

“Anh có biết mình xem trộm tin nhắn của người khác là đang xâm phạm quyền riêng tư của người ta không?” Lý Tang Du lao lên định lấy lại, nhưng Lục Huyền Lâm giơ tay lên một cái thì cô không với tới được.

Sắc mặt Lục Huyền Lâm đã tối sầm lại, đặt một tay lên vai Lý Tang Du, Lý Tang Du không còn động đậy được nữa, đưa thông tin tới trước mặt cô.

“Thời Nhiên Phong?” Lục Huyền Lâm nghiêng người nhìn cô, trong mắt hiện lên sự nguy hiểm: “Cô và anh ta đến mức này từ khi nào vậy?” Vừa nói, anh vừa đưa ngón trỏ lên quẹt, kiểm tra tất cả thông tin trong điện thoại của cô mấy lần.

Lý Tang Du sửng sốt trong lòng, làm sao mà anh đoán ra được đó là Thời Nhiên Phong?

Kiểm tra cái gì?

Muốn kiểm tra xem cô có để lộ bằng chứng gì không?

Ha ha, Lý Tang Du cười to trong lòng không thôi, thật sự cho rằng cô cũng bẩn thỉu như anh sao? Không biết anh đã thay bao nhiêu người phụ nữ dưới thân rồi nữa.

Cô sạch sẽ hơn anh nhiều!

Sau khi Lục Huyền Lâm kiểm tra xong toàn bộ thì phát hiện chiếc điện thoại này sạch như vừa vớt ra khỏi nước, điều này khiến Lục Huyền Lâm hơi thất vọng anh không tin Thời Nhiên Phong đối với Lý Tang Du chỉ có như vậy.

Anh ta thật sự dám đưa điện thoại cho Lý Tang Du, Thời Nhiên Phong này có còn để anh vào mắt hay không? Lần trước chạy tới trước giúp Lý Tang Du giải quyết sự tình, lần này lại đưa điện cho cô.

“Công việc bí mật của các cô thật sự là kín không kẽ hở, tôi không tin anh ta chỉ đưa cho cô một cái điện thoại đơn giản như vậy. Nếu thật sự đơn giản như vậy thì anh ta không cần vì cô mà tiêu tốn một số tiền lớn như thế.

“Một số tiền lớn như vậy là sao? Tôi không lấy của anh ấy một xu.” Lý Tang Du nói một cách chẳng thèm để ý.

Cô cho mọi người thấy vẻ ngoài yêu tiền, nhưng không phải không có điểm mấu chốt như vậy, số tiền cô sử dụng bây giờ đều là do tự bản thân cô kiếm được.

“Giả bộ kiêu ngạo?” Trong mắt Lục Huyền Lâm loé lên một tia khinh thường: “Lý Tang Du, cô có cần phải giả vờ trước mặt tôi thế không?

“Tôi còn cần phải giả vờ vậy sao?” Lý Tang Du trừng mắt nhìn Lục Huyền Lâm.

Đôi mắt của cô trong suốt như pha lê và không hề có tạp chất.

Lý Tang Du như vậy hoàn toàn khác với Lý Tang Du trong suy nghĩ của anh.

Trái tim Lục Huyền Lâm đập loạn nhịp, cô không cần phải giả vờ, trước giờ cô vẫn luôn thể hiện sắc màu chân thực của mình.

Anh ngoảnh mặt đi chỗ khác.

Advertisement
';
Advertisement