Bà Lục Lại Cho Tôi Leo Cây - Lý Tang Du (Truyện full)

Chương 348

Lý Tang Du khẽ cười: “Cô nóng lòng muốn ngồi lên vị trí của tôi đến thế à?”

“Đương nhiên!” Lý Uyển Khanh thẳng thắn thừa nhận.

Giữ chặt Lục Huyền Lâm là quyết tâm của cô ta, cướp lại Lục Huyền Lâm là mục đích của cô ta. Lý Uyển Khanh rời đi hai năm, may mắn là tình cảm của anh với cô ta vẫn không thay đổi, cuối cùng cô ta vẫn là kẻ chiến thắng trong chuyện tình cảm này.

Còn Lý Tang Du họa chăng cũng chỉ là kẻ thế thân, cô ta chẳng cần bận tâm. Nhưng vì để bản thân có thể danh chính ngôn thuận yêu đương với Lục Huyền Lâm, cô ta bắt buộc phải đoạt lại cái danh vợ tổng giám đốc, thứ vốn dĩ là của mình.

“Tôi e rằng cô không thể ngồi vững vị trí này được đâu!” Lý Tang Du nói rất khẽ, tựa như đang nói việc trong nhà.

Nhưng vào tai Lý Uyển Khanh lại như một quả bom: “Vì sao?”

“Bởi vì…” Ánh mắt Lý Tang Du lướt qua bụng Lý Uyển Khanh: “Cô không thể nối dõi tông đường cho nhà họ Lục!”

Quyết tâm ôm cháu cố của ông cụ Lục là điều không thể bị dao động, cho dù Lý Tang Du có ly hôn thì đứa cháu dâu mà nhà họ Lục tìm vẫn phải là một người phụ nữ biết sinh con.

Lý Uyển Khanh… không có cửa!

“Ầm!”

Trong lòng Lý Uyển Khanh lập tức ầm vang như đất rền sấm dữ, đây là điểm yếu của cô ta, cũng là điểm bất lợi duy nhất của cô ta. Sao ông trời lại bất công như vậy? Để cô ta bình an trở về, nhưng lại ban cho cô ta một rãnh sâu không thể nào vượt qua.

Lý Uyển Khanh âm thầm siết chặt hai tay, nghiến răng nghiến lợi gằn từng chữ: “Đây là chuyện của tôi, chị cũng đừng nhọc lòng. Tôi khuyên chị nên ly hôn sớm thì hơn, kẻo đến cuối cùng mọi người lại xấu mặt.”

Lý Tang Du cười khẩy một tiếng.

Đúng vậy, hiếm khi cô quan tâm hóng hớt việc của người khác, còn chuyện của chính mình thì vẫn đang rối như tơ vò.

“Có một câu nói như thế này, tôi sống không tốt thì người khác cũng đừng hòng nghĩ tới việc sống yên ổn.” Lý Tang Du nhìn chằm chằm vào Lý Uyển Khanh rồi nói.

Vẻ mặt cô ta lại lần nữa thay đổi.

Lý Tang Du rất hài lòng với hiệu quả của câu mình vừa nói, cô thay đổi đề tài: “Nhưng mà… nói như thế nào thì tôi cũng là chị gái trên danh nghĩa của cô. Ít nhiều vẫn cần nể mặt cô một chút. Ly hôn thì chắc chắn là sẽ làm rồi, còn khi nào thì không phải do tôi quyết định.”

“Hừ, nói dễ nghe như vậy, còn chẳng phải muốn kéo dài thời gian hay sao.”

Vẻ ranh mãnh chợt thoáng hiện trong mắt Lý Tang Du: “Hay là vậy đi, cô thử nói với Lục Huyền Lâm, kêu anh ta mau chóng ly hôn với tôi, như thế mọi người đều vui vẻ.”

Vẻ kinh ngạc hiện rõ trên khuôn mặt của Lý Uyển Khanh. Cô ta rất muốn nói nhưng lại sợ Lục Huyền Lâm ghét bỏ, mà Lý Tang Du cũng cắn chặt không buông. Bây giờ đã có câu này của cô rồi, cô ta như thể được uống một liều thuốc an thần: “Thật chứ?”

Lý Tang Du gật đầu.

Trong mắt Lý Uyển Khanh hiện lên vẻ mừng rỡ: “Vậy phải cảm ơn chị trước nhé ạ!”

Lý Tang Du cười chế giễu đứng dậy, chỉ cần Lý Uyển Khanh mở miệng thúc giục Lục Huyền Lâm thì cuộc hôn nhân này chắc chắn sẽ tan vỡ. Lần này cô tới đây cũng đã đạt được mục đích.

Nếu cuộc trò chuyện đã kết thúc, cô cũng không cần thiết phải ở lại nữa, xoay người đi về phía cửa phòng.

Advertisement
';
Advertisement