Bà Lục Lại Cho Tôi Leo Cây - Lý Tang Du (Truyện full)

CHƯƠNG 455

Nước mắt cô chảy dài, những ký ức tồi tệ mãnh liệt tràn về.

Đối mặt với cảm xúc không ổn định của Lý Tang Du, ba Lý cũng bị xúc động theo, không ngừng gật đầu: “Con nói đúng, cho dù Uyển Khanh là em gái con thì con cũng có quyền không thích con bé, ba cũng không phản đối hay ép buộc gì con hết…”

Hai ba con chảy nước mắt đối mặt nhau, nói với nhau những điều đã giấu kín trong lòng suốt bao năm qua.

Nước mắt tuôn rơi bên trong nhà giam hệt như thời tiết âm u sắp mưa bên ngoài, bao phủ toàn mây mù.

Lý Tang Du gặp ba xong, về đến nhà thì đã kiệt quệ cả về thể xác lẫn tinh thần, tất cả những gì cô nghĩ đến trên đường đi là làm cách nào để giúp ba mình thoát khỏi cảnh tù tội.

Vừa mở cửa đã thấy mẹ con Tiêu Hà đang ngồi trên ghế sô pha cùng một người đàn ông lạ mặt.

Người đàn ông xa lạ trạc tuổi ba Lý, tóc chải bóng loáng, mặc một bộ vest đắt tiền.

“Cô là Tang Du phải không?” Người lạ kia cười lên tiếng.

“Tôi quen ông à?” Lý Tang Du mặt không thay đổi hỏi.

Nụ cười trên khuôn mặt người đàn ông này khiến cô cảm thấy chướng mắt một cách khó hiểu.

“Tang Du, đây là chú Trịnh Khôi.” Tiêu Hà nở nụ cười.

Lý Tang Du không lên tiếng tiếp lời, Trịnh gì thì có liên quan gì đến cô?

“Ông ấy là ba của Uyển Khanh.”

“Ha ha…” Lý Tang Du không nhịn được mà bật cười: “Dì Tiêu, bà còn tâm trạng nói đùa thế sao? Không phải ba của Lý Uyển Khanh đang bị bắt giam à? Sao vậy? Mới đó mà đã định nhận ba nuôi, tìm đường ra khác nhanh thế à?”

“Không phải, ông ấy là ba ruột của con bé, chú Trịnh mới là ba ruột của Uyển Khanh.” Tiêu Hà vội vàng lắc đầu.

Vẻ mặt Lý Tang Du cứng đờ ra, vài giây sau cô lại nhìn người đàn ông kia: “Ông là ba ruột của Lý Uyển Khanh? Vậy thì ba tôi là gì?”

“Cái này thì, hôm nay tôi đến đây để nói về chuyện này.” Trịnh Khôi mới đến nhà người khác lần đầu tiên mà không hề cảm thấy ngại ngùng: “Uyển Khanh là con gái ruột của tôi. Trước kia là tôi phụ Hà, để cô ấy phải dẫn theo con riêng đi lấy ba cô. Nói đến đây thì tôi còn phải cảm ơn nhà họ Lý đã nuôi nấng con gái tôi trong suốt thời gian dài như vậy đấy…”

Nghe đến đây, Lý Tang Du hoàn toàn choáng váng.

Bởi vì ba cô có Lý Uyển Khanh với Tiêu Hà nên gia đình ban đầu của cô mới tan nát. Ai ngờ cuối cùng Lý Uyển Khanh lại không phải là con của ba cô, mà là con của người đàn ông tên Trịnh Khôi này.

Vậy ba cô là gì?

Mẹ cô không phải là chết oan sao?

Lý Uyển Khanh được nhà họ Lý nuôi dưỡng bao nhiêu năm thì tính là gì?

Tất cả những điều này đều khiến Lý Tang Du nhìn về phía Tiêu Hà, bà ta là kẻ đầu têu mọi chuyện nhưng vẻ mặt lại rất tự nhiên, không hề thấy xấu hổ: “Dì Tiêu, bà đúng là lợi hại, bà dùng chính bản thân mình để mà bức tử mẹ tôi, lại dùng Lý Uyển Khanh, à không, là Trịnh Uyển Khanh, để đứa con hoang này được hưởng đãi ngộ như cô chủ nhà họ Lý. Giờ nhà họ Lý thất thế thì mấy người cũng chuẩn bị phủi mông bỏ đi, đúng là một mũi tên trúng bốn con chim, ác thật…”

Advertisement
';
Advertisement