Bạc Tổng Bạt Mạng Theo Em - Bạc Lương Thần - Chung Hi (full)

Chỉ đáng tiếc, Bạc Lương Thần không ngồi chung xe với cô ta.

 

“Tiểu Linh, chiếc xe phía sau chúng ta có phải là xe của Lương Thần không?” Ôn Nguyễn Nhi luôn cảm thấy không yên tâm, lại nhìn chằm chằm và hỏi.

 

Người quản lý của cô ta Tiểu Linh đang báo cáo hành trình của cô ta với công ty, hơn nữa trời cũng tối, Tiểu Linh lờ mờ nhìn rồi đáp, “Là xe của anh ấy.”

 

Ôn Nguyễn Nhi thở phào nhẹ nhõm, thấy sắp đến đến lượt mình xuống xe, khóe miệng cô ta nhếch lên lộ ra nụ cười xinh đẹp nhất.

 

Cửa xe mở ra, cô ta chủ động chào hỏi với các phóng viên có mặt.

 

Các phóng viên đưa mắt nhìn nhau, nói nhỏ, “Đây là ngôi sao của Vân Thành à? Tôi không biết.”

 

“Ăn mặc cũng rất bình thường, nhìn xem cô ta đi thảm đỏ cùng với ai.”

 

Ôn Nguyễn Nhi đi thẳng đến chiếc xe phía sau cô ta, gõ cửa, “Lương Thần?”

 

Cửa xe đóng chặt, Ôn Nguyễn Nhi nhíu mày, vừa lúc cô ta đang bối rối thì cửa xe mở ra.

 

Người đi ra không phải là Bạc Lương Thần, mà là tiên sinh Oppo.

 

Ông ta mặc một bộ vest màu đen chính thống, con ngươi màu xanh mực trông rất lịch lãm và điềm tĩnh, ông ta đã thông báo với ban tổ chức rằng mình sẽ tham dự lễ khai mạc tối nay.

 

Ban tổ chức cũng hứa sẽ sắp xếp một đối tác nữ cho ông ta.

 

Nhưng ông ta không ngờ, vừa bước xuống xe lại nhìn thấy Ôn Nguyễn Nhi.

 

Cuộc gặp gỡ lần trước của họ cũng không vui vẻ gì, tiên sinh Oppo nhìn Ôn Nguyễn Nhi mãi không nhúc nhích.

 

Ôn Nguyễn Nhi cũng nhíu mày, không hiểu chuyện gì đang xảy ra.

 

Lúc này, đã có phóng viên chú ý đến tình hình phía bên này, đua nhau cầm máy ảnh lên chụp tiên sinh Oppo.

 

Ở trong mắt họ, giá trị tin tức của tiên sinh Oppo còn hơn xa một nữ diễn viên không có tên tuổi gì như Ôn Nguyễn Nhi.

 

Ánh đèn flash nhấp nháy liên tục.

 

Tiểu Linh ở bên cạnh không ngừng nháy mắt với Ôn Nguyễn Nhi, “Mau đi thảm đỏ đi!”

 

Đây là cơ hội ngàn năm có một, cho dù Bạc Lương Thần đến e rằng cũng không được chú ý bằng tiên sinh Oppo.

 

Ôn Nguyễn Nhi mím môi, cô ta muốn đi thảm đỏ cùng với Bạc Lương Thần! Nhưng vì độ nổi tiếng và tần suất xuất hiện, cô ta vẫn rất miễn cưỡng khoác cánh tay của tiên sinh Oppo.

 

Tiên sinh Oppo nhíu mày lắc đầu, miễn cưỡng đi vào.

 

Hai chiếc xe bên này vừa lái đi, chiếc phía sau chính là xe của Bạc Lương Thần.

 

Trợ lý Mẫn ngồi trên ghế lái phụ thấy Ôn Nguyễn Nhi đã đi thảm đỏ cùng với ông Oppo, báo cáo trung thực với tổng tài nhà mình, “Ngài vẫn xuống xe chứ?”

 

Ánh mắt Bạc Lương Thần rét lạnh, không nói một lời.

 

Có tiếng gõ cửa xe anh, một bóng dáng xinh đẹp đang đứng ở bên ngoài, chỉ nhìn vòng eo của cô thôi thì đã biết đây là một người phụ nữ xinh đẹp khuynh quốc khuynh thành.

 

Bạc Lương Thần không do dự, anh cần một cơ hội để gặp ông Oppo.

 

Anh đưa tay đẩy cửa xe ra.

 

Ngay sau đó, bốn mắt nhìn nhau với người trước mặt, đáy mắt anh hiện lên vẻ kinh ngạc không thể che giấu, “Là cô?”

 

Chung Hi nhếch khóe môi, “Chuyện tôi đã đồng ý, đương nhiên sẽ làm được, Bạc tổng, mời.”

 

Các phóng viên nhìn hai người, không kìm lòng được chụp họ vài tấm.

 

Tuy rằng họ không phải ngôi sao, cũng không phải ông lớn trong giới kinh doanh địa phương, nhưng chỉ riêng ngoại hình của họ thôi cũng đủ đè bẹp tất cả mọi người có mặt tại đây.

 

“Cô gái kia là ngôi sao mới của công ty nào vậy? Đẹp quá!”

 

“Không giống ngôi sao mà giống tiểu thư con nhà đại gia hơn, vị bên cạnh cô ấy hình như là tổng tài của tập đoàn Bạc thị Vân Thành, kỳ lạ, Bạc Lương Thần không phải là chồng chưa cưới của Ôn Nguyễn Nhi sao?”

 

Trong một lúc, tất cả mọi người đều nghi ngờ.

 

Chung Hi khoác nhẹ lên cánh tay Bạc Lương Thần, và cảm nhận được cánh tay của người đàn ông cứng đờ.

 

Cô thì thầm, “Giả vờ thôi.”

 

Ánh mắt của Bạc Lương Thần dời đến cổ tay cô, không lên tiếng.

 

Đây có lẽ là lần đầu tiên cả hai thân mật tham dự một sự kiện trang trọng như vậy kể từ sau đám cưới của họ.

 

Chung Hi cảm thấy có chút buồn cười, thậm chí là đáng buồn.

Advertisement
';
Advertisement