Bạc Tổng Bạt Mạng Theo Em - Bạc Lương Thần - Chung Hi (full)

Bây giờ cô ta đang mang thai đấy!

 

Những gì Chung Hi đã làm với Ôn Nguyễn Nhi trong phòng tắm ngày hôm đó ngay lập tức hiện lên trong đầu cô ta.

 

Chung Hi khẽ cười, “Bây giờ mới biết sợ sao, quá muộn rồi.”

 

Cô còn chẳng cần ra tay thật, Ôn Nguyễn Nhi đã sợ đến mức hai chân đứng không vững, nếu sau lưng cô ta không có nhiều người như vậy, có lẽ cô ta đã khóc toáng lên rồi.

 

Thậm chí còn có người đi lên phía trước để bảo vệ Ôn Nguyễn Nhi.

 

“Chung Hi, cô đừng có quá đáng nhé, Ôn tiểu thư còn đang mang thai đấy!”

 

“Đúng vậy, cô và Bạc tổng đã là quá khứ rồi. Cô cứ giương mắt nhìn chằm chằm vào người ta như thế liệu có phù hợp không?”

 

Tất cả sai lầm dường như đều là lỗi của cô.

 

Cuộc sống dường như luôn có quá nhiều điều đáng buồn và đáng ghét.

 

Ôn Nguyễn Nhi trốn trong đám đông và nở một nụ cười đắc thắng, cô ta muốn xem xem dáng vẻ Chung Hi bị mọi người gièm pha đến chết sẽ như thế nào.

 

Chung Hi bực mình gãi tai khi nghe được những lời này, “Nói xong chưa? Đây là phòng của tôi, xin mời các người đi ra ngoài.”

 

“Tôi đã nể mặt cô lắm rồi nhé, cô đừng có không biết điều.” Anna túm lấy cô, “Mặc dù Ôn Nguyễn Nhi không nổi tiếng nhưng cô ta vẫn là một ngôi sao, sao cô dám gây khó dễ cho cô ta? Cô chỉ là một thực tập sinh nhỏ bé thôi, cô có gì mà đắc ý thế!”

 

Chung Hi chớp chớp mắt, một chút bất lực dâng tràn trong đôi mắt sáng trong.

 

Ngày hôm nay cô sa ngã đến bước đường này liệu có phải là lỗi của cô?

 

Đúng, có lẽ cô đã sai, cô sai vì lỡ yêu một người đàn ông bạc tình như Bạc Lương Thần.

 

Chung Hi lấy điện thoại ra rồi bấm gọi một số nào đó, “Gửi đi.”

 

Cô chỉ nói có hai từ thôi.

 

Anna thúc giục, “Mau đến xin lỗi cô ấy cho xong chuyện đi, nếu không thì khi về lại công ty sẽ chẳng có ai bảo vệ cô đâu.”

 

Chung Hi cười nhẹ nhàng, “Chờ đã.”

 

“Chờ cái gì?” Anna không hiểu.

 

Ngay sau đó, tiếng chuông điện thoại của Tiểu Linh vang lên.

 

Cô ta nghe đầu dây bên kia nói xong liền kinh ngạc nhìn Chung Hi rồi nói lia lịa: “Được rồi, được rồi, tôi hiểu rồi, tôi ... tôi sẽ giải quyết ngay.”

 

“Được rồi, chúng tôi cho rằng dù sao đây cũng là chuyện riêng của hai người họ, cứ để bọn họ nói chuyện riêng đi, làm phiền mọi người rồi, mọi người về nghỉ ngơi trước đi.”

 

Tiểu Linh nháy mắt liên tục với Ôn Nguyễn Nhi.

 

Cô ta nói trong khi ấn vào cổ tay của Ôn Nguyễn Nhi, “Chung Hi đang nắm trong tay một số tấm ảnh trước khi ra mắt công chúng của em, điều này sẽ ảnh hưởng rất lớn đến hình ảnh của em. Cô ta còn gửi một email đến công ty đòi năm mươi vạn đó.”

 

“Cái gì?”

 

Ôn Nguyễn Nhi trợn tròn cả đôi mắt, “Nằm mơ à!”

 

“Em xem trước đi.”

 

Tiểu Linh dúi điện thoại vào tay Ôn Nguyễn Nhi, sau đó kéo nhân viên MON ra ngoài rồi đóng cửa lại, trong phòng chỉ còn lại hai người là Ôn Nguyễn Nhi và Chung Hi.

 

Chung Hi ngồi tựa lưng vào sô pha, “Vốn dĩ tôi không định ra tay nhanh như thế, nhưng cô cứ gây hấn thì đừng trách tôi nhé.”

Advertisement
';
Advertisement