Bạc Tổng Bạt Mạng Theo Em - Bạc Lương Thần - Chung Hi (full)

Trợ lý Mẫn giơ tay ra hiệu cho vệ sĩ đi ra ngoài, sau đó nói với Chung Hi: "Khách của Bạc Tổng sắp tới rồi, hi vọng Chung tiểu thư yên tĩnh dùng bữa, đừng quấy rầy họ."

 

Chung Hi còn muốn hỏi thêm nhưng trợ lý Mẫn đã đóng cửa lại.

 

Phòng riêng chìm trong yên tĩnh.

 

Chung Hi cầm đũa lên, vừa mới gắp một miếng thịt chua ngọt xào dứa thì nghe thấy âm thanh của rèm cuốn tự động. Tấm rèm vẽ tranh sơn thủy ở bên phải cô đã cuốn lên, không ngờ phía sau là một tấm kính hai chiều.

 

Cô có thể nghe rõ âm thanh ở phòng bên cạnh.

 

Chung Hi nhai miếng thịt trong miệng, lẳng lặng quan sát...

 

Bạc Lương Thần đã ngồi ở bên kia, trợ lý Mẫn ghé sát vào tai anh nói gì đó. Anh lập tức nhìn sang bên này, trong đôi mắt sâu thẳm lộ rõ vẻ lạnh lùng.

 

Sau đó anh quay đầu đi, nhắm mắt nghỉ ngơi.

 

Chung Hi bị anh nhìn mà không hiểu ra sao.

 

Nhưng có bữa trưa miễn phí thì tội gì không ăn.

 

Cô đang định cắn một miếng to thì có hai người đi vào phòng riêng bên kia, không phải ai khác mà chính là Trang Uyển Như và Ôn Nguyễn Nhi.

 

Hai người bọn họ trông thấy Bạc Lương Thần đều nở nụ cười xán lạn. Ôn Nguyễn Nhi thì thôi đi, đằng này Trang Uyển Như cười suýt lộ cả răng hàm.

 

"Xin lỗi Lương Thần! Trên đường kẹt xe, chúng tôi để cậu phải đợi lâu rồi!"

 

Nịnh nọt, ti tiện, ghê tởm.

 

Chung Hi nhíu mày, mất hết khẩu vị.

 

Bạc Lương Thần mời cô xem kịch, hay là định làm cô ghê tởm?

 

Tối qua về đến nhà cô còn nhận được tin nhắn của Trang Uyển Như, hi vọng cô đừng nói cho người nhà họ Ôn biết quan hệ lúc trước giữa hai người.

 

Nói cách khác, bà ta hi vọng Chung Hi giấu nhẹm những chuyện xảy ra ở nhà họ Chung ngày trước.

 

Chung Hi bưng ly nước trái cây trên bàn lên nếm một ngụm. Chua quá!

 

Sau khi xốc lại tinh thần và đầu óc tỉnh táo lại, cô mỉm cười xem vở kịch hay bên kia.

 

Cô đang cân nhắc xem khi nào thì nói với Trang Uyển Như vẫn còn một người biết quan hệ giữa bà ta và nhà họ Chung, hơn nữa người đó còn ngồi đối diện bà ta.

 

Từ đầu đến cuối nét mặt Bạc Lương Thần vẫn hờ hững, lạnh lùng như khối băng.

 

Chung Hi kết luận rằng người đàn ông này không có cơ mặt cười.

 

"Lương Thần, tôi và cha của Nguyễn Nhi đã nói chuyện, lần này trong nhà xảy ra chuyện đều là do chúng tôi không xử lý ổn thỏa, mong cậu đừng giận lây sang Nguyễn Nhi. Con bé là một cô gái vô cùng ngây thơ, không biết gì hết."

 

Trang Uyển Như nở nụ cười, còn bưng một tách trà lên: "Tôi thay mặt cha Nguyễn Nhi mời cậu tách trà này để nhận lỗi với cậu."

 

Nói năng hùng hồn ghê!

 

Ai không biết còn tưởng bà ta là mẹ ruột của Ôn Nguyễn Nhi đấy.

 

Chung Hi chống cằm, tầm mắt dừng trên người Bạc Lương Thần.

 

Chiếc cằm như dao gọt của người đàn ông này khẽ hếch lên: "Hai người gặp tôi là để nói những lời này sao?"

 

Trên mặt anh viết đầy mấy chữ "mất kiên nhẫn".

Advertisement
';
Advertisement