Bạc Tổng Bạt Mạng Theo Em - Bạc Lương Thần - Chung Hi (full)

 Chung Hi cảm thấy vận may của mình khi ra ngoài giẫm cứt chó cũng chỉ đến thế này thôi.  

 

Chẳng lẽ tất cả mọi thứ trên thế giới này đều có may mắn lẫn xui xẻo đính kèm sao? ‎  

 

‎Cô rụt đầu xuống, âm thầm cân nhắc, anh cũng không phải người trong nghề, đến nơi này đi dạo làm cái gì! ‎  

 

Việc làm ăn của Bạc thị kém như vậy à? ‎  

 

‎Toàn bộ cũng chỉ có một mình Chung Hi cúi đầu, những người khác đều kích động nhìn nhóm thẩm định có đôi tuấn nam mỹ nữ này. ‎  

 

‎Một người đẹp không gì sánh được là một nhà thiết kế hàng đầu trong nước. ‎  

 

‎Một người là ông lớn trong giới kinh doanh ở đất Vân Thành. ‎  

 

‎Sự kết hợp này tuy là lạ, nhưng quá là đẹp mắt rồi. ‎  

 

Thậm chí có người ở phía dưới lặng lẽ bình luận: “Nghe nói tập đoàn Bạc thị lần này đầu tư vào cuộc thi thiết kế trang sức của công ty chúng ta, chính là vì muốn nâng đỡ Ôn Nguyễn Nhi tiến vào giới thời trang.”  

 

“Được rồi, mọi người yên tĩnh một chút, trước tiên hoan nghênh Bạc tổng đến nói với mọi người đôi lời.” Lý San Nhi ôn nhu mỉm cười, dùng ánh mắt ra hiệu với Bạc Lương Thần. ‎  

 

‎Ánh mắt Bạc Lương Thần quét về phía dưới đài. ‎  

 

Cho đến khi định hình ở trên một bóng dáng nào đó, giọng nói kiêu ngạo của anh xung quanh toàn trường: “Hy vọng mọi người có thể cố gắng hết sức mình, lấy được tiền thưởng bổ sung của Bạc thị.”  

 

‎”Còn có tiền thưởng?” Lý San Nhi kinh ngạc hỏi một câu. ‎  

 

Tiếng hoan hô vang lên khắp hội trường. ‎  

 

Chung Hi dựng thẳng lỗ tai lên, cẩn thận lắng nghe. ‎  

 

‎“Sản phẩm thiết kế trang sức cuối cùng đoạt giải quán quân sẽ do Bạc thị tài trợ, sản xuất ra số lượng lớn, đưa ra thị trường, để chất lượng mẫu mã ngày một tốt hơn, tiền thưởng bổ sung là điều nên có đấy.” ‎  

 

Anh thản nhiên nói mấy câu, đẩy giá trị chờ mong của mọi người kéo căng rồi. ‎  

 

Chung Hi lấy điện thoại trong túi ra thử xem, ấn mở máy tính... ‎  

 

Lý San Nhi cười tủm tỉm vỗ vỗ tay: “Được rồi mọi người, vậy thì bắt đầu vòng sơ loại hôm nay thôi, chủ đề chỉ có một, hy vọng trong thời gian ngắn nhất, mọi người sẽ dùng kho vật liệu của công ty tự tay chế tạo ra một loại trang sức rồi giao cho người dẫn chương trình thời trang livestream bán lấy tiền đặt trước, hai mươi người đứng đầu bán được, có thể tiến vào trận chung kết.”  

 

Cái này ... ‎  

 

Đây là thể loại thi đấu gì vậy! ‎  

 

Tất cả mọi người nhìn bản thảo thiết kế trong tay ngây ngẩn cả người, ai nấy đều cúi đầu xuống: “Bảo sao chúng ta mang theo bản thảo thiết kế trước kia tiến vào, cũng không có ai ngăn cản.”  

 

“Thế này làm sao đấu được đây, tôi thuộc đảng tay tàn tật*.”  

 

*Đảng tay tàn tật: tên gọi chung của người chơi có ngón tay không linh hoạt và tần số linh hoạt tay chậm.  

 

Lưu Viện Viện sợ tới mức chân mềm nhũn, cô ấy đang muốn oán giận thì nhìn thấy Chung Hi đã bình tĩnh kéo khóa kéo túi xách, hơn nữa còn đeo một bộ găng tay dùng một lần.  

 

‎Cô ấy có chút bối rối: “Chung Hi, cô chuẩn bị từ trước rồi à?”  

 

‎Có một ít chất liệu bảo thạch đặc thù là không thể dùng tay tiếp xúc trực tiếp chạm vào, ánh mắt Lưu Viện Viện nhìn về phía Chung Hi tràn đầy sự sùng bái, cô ấy quả nhiên chưa từng làm việc với nhầm người. ‎  

 

Chung Hi không chỉ bình tĩnh nhất toàn trường, còn chuẩn bị toàn diện như vậy! ‎  

 

‎“Không phải, đây là găng tay ngày hôm qua ăn cổ vịt cay sao.” ‎  



‎ “...”‎ 

Advertisement
';
Advertisement