Bạc Tổng Bạt Mạng Theo Em - Bạc Lương Thần - Chung Hi (full)

 “Xem như thù lao cô giúp tôi ứng phó vợ chồng nhà Oppo tiên sinh.” Bạc Lương Thần lạnh lùng nói, ngước mắt phân phó tài xế, “Lão Trương, dừng xe phía trước.”  

 

Chung Hi chỉ nhìn thoáng qua rồi cầm lắc tay xuống xe.  

 

Trên đời này thứ gì là đến một cách vô ích, nhưng tình huống hiện tại của cô thật sự không còn gì để chọn, cho dù Bạc Lương Thần đào một cái hố cho cô nhảy, cô cũng phải tươi cười nhảy vào.  

 

Đó là quy tắc của thế giới.  

 

Nhưng Chung Hi đi vài bước, quay đầu lại nhìn hướng xe của anh rời đi, “Anh ta hình như không tức giận?”  

 

......  

 

Ba ngày sau, vào đêm trước khi giải đua xe Lôi Đình diễn ra.  

 

Chung Hi nhận được điện thoại của Tôn Lưu.  

 

“Chuyện là người làm tay lái phụ của Hắc Mã tạm thời xảy ra chuyện, ngày mai lại đến lịch thi đấu, thật sự không tìm được người, nếu như em có thời gian, phiền em có thể đến một lần được không?”  

 

“Em yên tâm, anh tuyệt đối không để em làm việc vô ích, tiền thưởng chia 3:7, được không?”  

 

Tôn Lưu sợ Chung Hi không đồng ý, ngay sau đó lại nói, “Lục Bắc vốn không cho anh đến tìm em, nhưng chuyện đã quá gấp gáp, anh thật sự không tìm được người khác.”   

 

Ngày mai là thứ Bảy, cô cũng không có việc gì.  

 

“Được rồi, en có thể đi, nhưng các anh vẫn phải đi tìm người khác, nếu có người thích hợp hơn...”  

 

“Em chính là người độc nhất vô nhị! Những người khác không bao giờ có thể so sánh được với nữ thần chiến thắng như em. “Tôn Lưu vừa nghe Chung Hi đồng ý, vui sướng vỗ đùi, “Anh thấy, bây giờ anh đi đặt tiệc ăn mừng cũng được rồi.”  

 

Sáng sớm hôm sau, Lục Bắc lái xe đến đón cô.  

 

Khác với mọi khi, hôm nay Lục Bắc rõ ràng ít nói hơn.  

 

Chung Hi một tay chống cằm, nghiêng đầu nhìn anh ta, “Căng thẳng à?”  

 

Lục Bắc nắm chặt tay lái, lắc đầu.  

 

“Lại có vấn đề bên phía đội xe sao?”  

 

Lục Bắc không lên tiếng, chỉ thở dài, “Ừm.”  

 

“Nếu trong lòng có khúc mắc, tốt nhất anh đừng ra sân.” Chung Hi cực kỳ lý trí.  

 

Một khi lên đường đua xe, sẽ không thể quay đầu lại, vạn nhất trên đường đua xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, không ai có thể gánh chịu được hậu quả.  

 

Theo xe dừng bên ngoài sân thi đấu, âm thanh động cơ ầm ầm bên trong chui vào lỗ tai, Lục Bắc bỗng nhiên nở nụ cười, con ngươi màu mực lóng lánh vài phần lấp lánh, “Chung Hi, trận đấu này kết thúc, cho anh một cơ hội, chúng ta nói chuyện cho tốt, được không?”  

 

Bởi vì chuyện này mà anh ta mất hồn mất vía à?  

 

Chung Hi gật đầu, nói một chữ được.  

 

Hai người đăng ký, lần lượt vào phòng thay đồ thay quần áo.  

 

Lúc Chung Hi đang thử đội mũ bảo hiểm, nghe thấy có hai nhân viên công tác đang bàn tán, “Nghe nói bởi vì chuyện kinh phí đoàn xe nên Hắc Mã đã náo loạn với người trong nhà, có chuyện này đúng không?”  

 

“Tôi cũng nghe nói vậy, hình như là nhà anh ấy ép anh ấy đính hôn với cô con gái nhà giàu nào ấy, còn anh ấy thì sao, trong lòng có người khác nên mới ầm ĩ với người nhà.”  

 

“Người Hắc Mã thích hình như là người lần trước anh ấy cầu hôn trên bục nhận giải...”  

 

“Suỵt, nhỏ giọng thôi!”  

 

Chung Hi chờ bọn họ đi rồi, mới chậm rãi đi ra, nhìn mình trong gương, cô hoảng hốt thở dài.  

 

Lại phải nói chuyện rõ ràng một lần.  

 

Khán giả ở hai bên đường đua chật kín người.  

 

Là một trong những nhà đầu tư, Bạc Lương Thần cũng đến hiện trường, nhưng mà anh không ngồi bên ngoài mà ngồi trong phòng VIP xem trận đấu.  

 

“Bạc tổng, Bạc phó tổng đã lên máy bay, dự kiến bốn giờ nữa sẽ đến sân bay quốc tế Vân Thành.”  

 

“Sắp xếp căn hộ bên kia cho tốt.”  



“Tôi hiểu, Bạc tổng.” 

Advertisement
';
Advertisement