Bạc Tổng Bạt Mạng Theo Em - Bạc Lương Thần - Chung Hi (full)

 “Ăn táo không?” Hàn Chỉ Mai cười chuyển hướng đề tài.  

 

Chung Hi đưa y tá đi ra ngoài, vừa lúc nhìn thấy những phóng viên kia đi tới bên này, từng người một giơ micro, khí thế bức người.  

 

Ánh mắt cô đột nhiên lạnh lùng, Lục Bắc vừa kết thúc ca phẫu thuật đầu tiên, thân thể còn chưa hoàn toàn hồi phục, anh ta cần tĩnh dưỡng.  

 

Nhưng Bạc Lương Thần lại không biết xấu hổ như thế còn kéo phóng viên đến bên này?  

 

Chung Hi giữ bên cửa, quay đầu lại nói một câu, “Tôi đi ứng phó phóng viên, mọi người đừng đi ra ngoài.”  

 

Sau đó, cô đóng cửa lại.  

 

Lục Bắc có chút lo lắng, lúc này muốn Hàn Chỉ Mai đỡ anh ta ra ngoài.  

 

“Con bé đã nói rồi, bảo con không cần đi ra ngoài, vết thương của con còn chưa khỏi!” Hàn Chỉ Mai ấn anh ta xuống, không cho anh ta động đậy.  

 

Lục Bắc giãy dụa một chút, “Mẹ, mẹ không biết, Chung Hi vẫn rất chán ghét tiếp xúc với phóng viên, lúc nhà họ Chung xảy ra chuyện không may, em ấy ở trong tù cũng không được an bình, bây giờ muốn em ấy vì con mà đi thừa nhận áp lực dư luận kia, làm sao con có thể nhẫn tâm chứ?”  

 

Bàn tay Hàn Chỉ Mai đè anh ta xuống dần thả lỏng sức lực.  

 

Bà ta không biết nên nói với Lục Bắc như thế nào, Chung Hi đối với anh ta áy náy nhiều hơn là thích.  

 

Nên làm gì có người phụ nữ nào, có thể thản nhiên đem nửa đời sau của mình đặt vào chứ...  

 

Vào giờ khắc Hàn Chỉ Mai này, hoàn toàn tán thành với Chung Hi, “Tiểu Bắc, mẹ đỡ con.”  

 

Ngoài cửa, Chung Hi nắm chặt tay nắm cửa, bởi vì không muốn cho các phóng viên đi qua.  

 

“Chung tiểu thư, chúng tôi muốn phỏng vấn Lục thiếu, cô cho chúng tôi vào đi!”  

 

“Phỏng vấn tôi cũng như vậy.” Chung Hi lãnh đạm nhìn qua, “Đài truyền hình thành phố đúng không? Tôi biết đài trưởng Vương của các người, năm ngoái tham nhũng vào tù, tôi và cô ấy là bạn tù.”  

 

Một câu nói khiến người phóng viên kia ngậm miệng lại ngay lập tức.  

 

Những người khác lập tức chĩa micro và ống kính vào Chung Hi.  

 

“Cô Chung, cô có thể nói về đời sống tình cảm hiện tại của cô không? Bây giờ cô đang qua lại với Lục thiếu sao?”  

 

Chung Hi suy nghĩ một chút, “Đó là chuyện riêng tư của tôi, tôi có quyền không trả lời.”  

 

“Vậy các người...”  

 

“Không phải mấy người quan tâm đến thời điểm xảy ra tai nạn, rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra sao?” Chung Hi hỏi ngược lại một câu, “Kết quả phán định của hiệp hội đua xe còn chưa có, chúng tôi cũng đang chờ tin tức, nhưng tôi có thể lấy thân phận là người trong cuộc để nói rõ ràng cho mấy người biết, trước khi đua xe chúng tôi đã hoàn thành tiến hành sát hạch, xe trước khi lên đường đua cũng không có vấn đề gì.”  

 

“Sau đó, trải qua tay ai, còn cần phải điều tra.”  

 

Thanh âm Chung Hi từng chữ từng chữ, kiên định vờn quanh cả hành lang.  

 

“Cô Chung, ý cô là, vụ tai nạn này là do có người cố ý tạo ra, phải không? Cô có thể chịu trách nhiệm cho những gì mà cô đang nói bây giờ không?”  

Advertisement
';
Advertisement