Lương tổng phục hồi tinh thần, nghe được một câu như thế, lập tức gật đầu như mổ thóc: “Nếu như Bạc tổng anh nguyện ý...”
Khóe miệng người đàn ông khẽ nhếch lên một nụ cười, lạnh lùng nói một câu: “Có thể.”
Sau khi về đích.
Lục Bắc và Chung Hi cùng nhau cởi mũ bảo hiểm xuống, nhìn quanh toàn trường, tất cả mọi người đều hoan hô hò hét vì bọn họ.
Lục Bắc hưng phấn hô to, “Thắng, chúng ta thắng!”
Những người trong đội của bọn họ cũng đồng loạt đi đến và bao quanh hai người.
“Lục Bắc, anh thật sự khiến chúng tôi toát mồ hôi hột!”
“Chung Hi, em không sao chứ? Không bị thương chứ! Tôi đã bảo hai người các cậu mà đúng là cặp đôi hoàn hảo về hành động và suy nghĩ...”
Lục Bắc đắc ý cười ha ha, ôm lấy bả vai Chung Hi, “Có Chung Hi ở đây, núi đao biển lửa tôi cũng xông vào!”
Tiếng reo hò vẫn tiếp tục.
Tầm mắt Chung Hi rơi vào trên người Vũ Tiểu Thiếu đang tức giận đạp xe, sau đó, chú ý tới đám người đang xao động ở đằng xa, cô lạnh lùng nhìn qua, nhìn chằm chằm bóng dáng thon dài kia.
Sợ cô thắng, khiến bọn họ bị người khác châm chọc à?
Không từ thủ đoạn, hèn hạ vô sỉ.
Chung Hi hận đến nghiến răng, nếu vừa rồi xe chỉ lệch đi vài cm, bọn họ sẽ bị lật xe tại chỗ, kể cả không chết, vẫn bị trọng thương.
Nếu không phải bọn họ nhiều năm ăn ý, với Lục Bắc trình độ cao, hậu quả thật không thể tưởng tượng nổi.
Mà những thứ này, đều là do Vũ Tiểu Thiếu và Bạch Bân phối hợp gây ra.
Có lẽ, người sai khiến sau lưng bọn họ, là người đàn ông kia?
Bạch Bân túm lấy Vũ Tiểu Thiếu, lôi kéo anh ta đi tới trước mặt Chung Hi: “Vừa rồi chúng tôi...”
Anh ta muốn giải thích.
Chung Hi cắt ngang lời của anh ta: “Nói cho Bạc Lương Thần biết, ân oán của tôi và anh ta, đừng có liên lụy đến người khác, thật xấu tính.”
Cô nói xong, xách mũ bảo hiểm, đi về phía bục trao giải.
Lục Bắc thấy thế vội vàng đi theo, đồng thời cũng thấy được Bạc Lương Thần đối diện đang đi tới trước mặt, theo sau là cả một đống người.
“Chung Hi!”
Lục Bắc nhíu mày, đi trước một bước kéo Chung Hi lại, anh ta biết cơ hội chỉ có lúc này đây.
“Hả?”
Chung Hi quay đầu lại, chú ý tới vết trầy xước nhẹ trên trán Lục Bắc, hàng lông mày nhíu chặt.
Tất cả là do cô đã ở trên chiếc xe đó, nên anh ta mới liên lụy bị thương.
Cô nghĩ như vậy, ánh mắt nhìn Lục Bắc, có thêm vài phần áy náy.
Lục Bắc cúi đầu, nắm cổ tay mảnh khảnh của Chung Hi, trịnh trọng mở miệng: “Vừa rồi anh đã nói với em, nếu được quán quân, anh có chuyện muốn nói cho em.”