Bạc Tổng Bạt Mạng Theo Em - Bạc Lương Thần - Chung Hi (full)

 “Để anh ta trở thành trò cười của khắp cái  Vân Thành này.”  

 

Tất cả những gì cô từng trải qua, đều sẽ trả lại gấp trăm lần cho Bạc Lương Thần.  

 

Lục Bắc ngẩn người, rõ ràng anh ta nhìn thấy sự đau đớn xẹt qua trong mắt Chung Hi.  

 

“Chung Hi...” Lục Bắc nhíu mày, muốn ngăn cô uống chén rượu.  

 

Nhưng mà, Chung Hi ngửa đầu, uống cạn.  

 

“Em đã kết hôn đến lần thứ hai rồi, trên con đường tình cảm, em còn lão luyện hơn anh, suy nghĩ thấu đáo hơn anh, Lục Bắc, chúng ta chỉ có thể làm bạn.”  

 

Bạn bè thì không thể tiến thêm một bước nữa.  

 

 

 

Sự náo nhiệt trên bàn đã nhấn chìm lời nói của Chung Hi trong chén rượu, trong lúc lơ đãng cô vô tình để lộ sự bi thương cũng chỉ thoáng qua.  

 

Cô lại nở nụ cười, đôi mắt trong suốt lấp lánh: “Cho nên, Lục Bắc, sau này đừng đùa giỡn với em nữa.”  

 

“Anh...”  

 

Không nói đùa.  

 

Lục Bắc không nói ra miệng, Tôn Lưu bên kia đã giơ chén rượu lên, hét lớn một tiếng: “Nào, các anh em, chúng ta hãy cùng nhau kính nữ thần may mắn của chúng ta, nếu không có Chung Hi gia nhập, lần này Hắc Mã sẽ rất khó để phá tan vòng vây.”  

 

“Đúng, Chung Hi, chúng ta còn chưa từng uống rượu với em đâu!”  

 

“Nào nào nào...”  

 

Tất cả mọi người đều thật lòng cảm ơn Chung Hi, những người quen thuộc Lục Bắc đều biết, trước kia khi anh ta dự thi, chưa từng có ý chí chiến đấu sục sôi như vậy, chỉ sau khi Chung Hi xuất hiện, anh ta mới có khát vọng cháy bỏng với giải quán quân như vậy.  

 

Đối với chuyện xảy ra hôm nay trên bục nhận giải, đó là chuyện riêng của hai người nhà người ta, tất cả mọi người đều có mắt nhìn đấy, không nhắc lại nữa.  

 

Lục Bắc thấy bầu không khí của mọi người tốt như vậy, đứng dậy đi vào toilet.  

 

Không ngoài ý muốn, cũng thấy được Bạc Lương Thần đang định đi vào.  

 

“Không phải là hôm nay Bạc tổng đi theo chúng tôi chứ?” Lục Bắc cười nhạo, chắn ở cửa: “Chuyện gì xảy ra vậy, hối hận à?”  

 

“Có ý gì.”  

 

Ánh mắt Bạc Lương Thần rét lạnh, ngửi được mùi rượu nhàn nhạt trên người Lục Bắc, trong đầu hiện ra dáng vẻ Chung Hi uống rượu.  

 

Anh thực sự coi thường cô rồi.  

 

Lăn lộn cùng một chỗ với đám đàn ông.  

 

Lục Bắc cũng không biết suy nghĩ của anh, cảnh cáo nói: “Tuy rằng hôm nay Chung Hi không chấp nhận tôi, nhưng tôi sẽ không từ bỏ, sớm muộn gì, cô ấy sẽ là của tôi, duyên phận giữa cô ấy và anh đã hết, anh cũng tự hiểu, về sau đừng quấy rầy cô ấy.”  

 

Lúc trước, nếu không phải anh ta chậm một bước, làm sao có thể để Chung Hi gả cho cái loại cặn bã này!  



“Tránh ra.” 

Advertisement
';
Advertisement