Bảo Bối Của Tổng Giám Đốc - Đinh Uyển Tình (full)

ó tiểu bảo bảo làm sao bây giờ?

Thiên Tuyết nghi hoặc, nhìn thoáng qua bên kia, thấy cái giai nhân kia mà Mục Thiên Dương hôm nay tự mình mang đến. Nói thật, cô còn không biết người nọ là ai chứ. Vốn muốn hỏi Mục Thiên Dương, nhưng hắn cố ý không giới thiệu, cô lén hỏi cũng là nhìn xung quanh mà nói hắn, hình như là không muốn cô biết.

Chẳng lẽ, người kia cùng Uyển Tình nhận thức, cho nên ca ca không muốn cô biết? Cô gái kia cùng Uyển Tình là cái quan hệ gì, vì sao cần giấu diếm? 

Thiên Tuyết rối rắm một phen, không biết Mục Thiên Dương là cái ý tứ gì, không biết kéo Uyển Tình đi tới đúng hay không, vì thế bất động. Thấy Uyển Tình còn tại giãy dụa, cô dứt khoát để lại rảnh tay, kết quả quán tính cho phép, Uyển Tình lập tức ngã trên mặt đất.

"Uyển Tình!" Thiên Tuyết quát to một tiếng, vội vàng đi đến đỡ cô, "Cô không sao chứ?" Ngày! Ca ca mỗi ngày cùng cô làm làm làm, vạn nhất trong bụng cô có tiểu bảo bảo làm sao bây giờ? ( tha thứ Thiên Tuyết đi, hậu quả của mỗi ngày xem tiểu thuyết cẩu huyết chính là hay liên tưởng phong phú......)

Đinh Thải Nghiên nghe được âm thanh, bất ngờ nhìn qua đi. Uyển Tình? Cô nghe lầm sao?


Mục Thiên Dương chau mày, bước qua, làm trò trước mặt mọi người, không quản Uyển Tình, thật giống như cùng cô không biết. Hắn hỏi Thiên Tuyết: "Sao lại thế này?"

Thiên Tuyết nhìn hắn, nhìn nét mặt của hắn có điểm đoán không ra tâm tư của hắn, lắp bắp mà không nói nên lời, Đinh Thải Nghiên ngay tại bên cạnh kêu lên hung tợn: "Đinh Uyển Tình!"

Uyển Tình run lên một chút, ngẩng đầu nhìn cô. 

Thải Nghiên hít sâu một hơi, giống như trong lồng ngực có đoàn hỏa đang cháy: "Cô sao lại ở chỗ này?"

"Em biết cô ấy?" Mục Thiên Dương nghi hoặc hỏi.

"Em......" Đinh Thải Nghiên lấy lại bình tĩnh, thật sự không muốn thừa nhận đó là em cô. Nếu mọi người biết cô có một người em trà trộn vào tiệc tối của Mục gia, mọi người biết ba cô bỏ vợ bỏ con, có thể hay không khinh thường cô? Có thể hay không cười nhạo cô, nói cô ác độc, nói cô tu hú chiếm tổ chim khách?

Nguyên bản, Uyển Tình mới là thiên kim Đinh gia a......

Mục Thiên Dương thấy cô không nói lời nào, lại hỏi Thiên Tuyết: "Bạn em sao? Còn không nâng dậy đến?"

"A." Thiên Tuyết vội vàng nâng cô lên, cuối cùng hiểu được Mục Thiên Dương là muốn làm bộ như không biết.

Triệu Mĩ Na sớm nghe nói qua bí mất của Đinh gia, đoán rằng đây là thiên kim chính quy của Đinh gia, mỉm cười hỏi Đinh Thải Nghiên: "Đinh tiểu thư, cô ấy là ai a? Tôi vừa mới nghe cô kêu cô ấy là Đinh cái gì...... Hai người là thân thích?"

Đinh Thải Nghiên cười cười, nhưng không có trả lời, cô đang đắn đo, phải trả lời như thế nào. Lúc này Uyển Tình lại yên lặng nhìn cô, chậm rãi hô lên một tiếng: "Chị."

Ngươi không phải muốn gả gả vào nhà giàu sao? Hiện nay tất cả mọi người trong gia tộc của xã hội thượng lưu đều ở trong này, còn có người ở thành phố khác tới...... Tôi cho cả xã hội thượng lưu đều biết, Đinh gia có một người con gái bị bỏ rơi, mẹ con Đinh Thải Nghiên ngươi là độc xà tu hú chiếm tổ chim khách! Tôi cũng không tin, sẽ có người không cười nhạo ngươi, không có nhục mạ chửi bới!

"Các người là tỷ muội!" Thiên Tuyết kêu sợ hãi một tiếng, nhìn Mục Thiên Dương, lại dời đi rất nhanh, hỏi Uyển Tình, "Cô ta là chị của cậu hả?"

Uyển Tình thản nhiên nói: "Mẹ tôi cùng ba tôi ly hôn, cô ấy là chị sau."

"A?" Thiên Tuyết cả kinh, "Vậy cậu......"

"Tôi cũng là con gái thân sinh của ba ba!" Đinh Thải Nghiên vội vàng nói, cười nhạt hỏi, "Cô sao lại ở chỗ này?" Cô hiện tại rất tò mò, vì sao Đinh Uyển Tình xuất hiện ở đây một tiệc tối này! Nơi này đều là người của xã hội thượng lưu, chẳng lẽ là ba ba chuẩn bị thệp mời cho cô?

"Tôi là bạn học của Thiên Tuyết." Uyển Tình thản nhiên nói.

"Cái gì?" Đinh Uyển Tình không tin, "Như thế nào có thể!" Cô còn không biết trường học Đinh Uyển Tình ở đâu sao? Mục Thiên Tuyết thế nhưng Mục gia đại tiểu thư, sao có thể học ở cái loại trường học bình dân này? Cho dù là cô, tổng không đến mức này? Nghĩ nghĩ, cô không xác định hỏi, "Cô chuyển trường?!"

Mọi người không biết chị em các cô sao lại thế này, nhưng rõ ràng cảm giác được có hỏa khí, rốt cuộc hôm nay Thiên Tuyết là nhân vật chính, cho dù sắp kết thúc, cũng không thể bị đùa bởn đến hỏng. Có người đúng lúc nói: "Uyển Tình tháng năm chuyển tới lớp học của chúng tôi."

Đinh Thải Nghiên da mặt giật giật, giống như tìm không thấy cơ hội làm cho Uyển Tình mất mặt. Nguyên bản, cô muốn vạch trần người này trà trộn vào yến hội. Ai biết, thật đúng là quang minh chính đại vào. Cô cười nói với Uyển Tình: "Cô chuyển trường à, sao tôi cũng không biết. Ba ba chuyển cho cô à?"

Uyển Tình không trả lời.

Bất quá cô đoán cũng đoán được, trừ bỏ ba ba, cô cùng Từ Khả Vi có năng lực chuyển đến trường học như vậy sao? Đừng nói học phí mắc chết, không một chút thân phận, ai thu ngươi?

Mục Thiên Dương thấy tiến hành đến nước này, nói với Đinh Thải Nghiên: "Muốn cùng với em em đi vào phòng tán gẫu không?"

"Không cần." Đinh Thải Nghiên vội vàng cự tuyệt, khoác tay hắn, "Em đi cùng anh được rồi."

Triệu Mĩ Na cười nói: "Cô thật đúng là người chị tốt, em mình bị ngã cũng không quản."

" Cô......"

"Thiên Tuyết, mình muốn cáo từ trước." Uyển Tình lên tiếng.

"A, được." Thiên Tuyết lại nhìn Mục Thiên Dương một cái, nói với cô, "Mình tiễn bạn." Sau đó khoát tay với những người khác, "Các cậu tùy ý."

Triệu Mĩ Na như có điều suy nghĩ vuốt cằm. Tuy rằng Đinh Uyển Tình là bạn học của Thiên Tuyết, nhưng Thiên Tuyết năm lần bảy lượt nhìn về phía Mục Thiên Dương, hình như là đang hỏi ý kiến của hắn. Đinh Uyển Tình này, chỉ là bạn học của Thiên Tuyết sao? Thiên Dương nói Đinh Thải Nghiên chỉ là quân cờ, có thể, cái quân cờ này là vì Đinh Uyển Tình mà bố trí hay không?

Uyển Tình đi rồi, những người còn lại cũng tốp năm tốp ba rời đi. Chủ nhà có chuẩn bị phòng khách, nhưng trải qua một trận như vậy, cư nhiên không ai lưu lại. Không ít người trong mắt đều thật sâu lóe ra ánh sáng bát quái, chuẩn bị trở về đem chuyện chị em Đinh gia loan truyền bốn phía một phen. Trong một thời gian ngắn, nơi tụ hội của xã hội thượng lưu, lại có đề tài để hàn huyên.

Đinh Thải Nghiên là cuối cùng đi, Mục Thiên Dương muốn đích thân đưa cô về nhà. Hai người đi tới cửa, lầu trên truyền đến âm thanh của Thiên Tuyết: "Anh, anh khoan đi đã, đi lên đây một chút."

"Đến đây." Mục Thiên Dương nói, vỗ vỗ tay của Thải Nghiên, "Chờ anh một chút."

"Tốt." Thải Nghiên ôn nhu trả lời.

Mục Thiên Dương bước lên lầu, bị Thiên Tuyết kéo vào thư phòng của Mục lão thái gia. Thiên Tuyết tới khóa cửa, Mục Thiên Dương nhíu mày: "Em làm gì?"


Vừa rồi cùng Uyển Tình ở trong này đại chiến hai trận, lại tiến vào có chút không được tự nhiên. May mắn ông nội đi Bắc Đới Hà, chờ ông trở về, bàn học kia không biết bị hạ nhân lau qua bao nhiêu lần, khẳng định không phát hiện được.


"Uyển Tình cùng cái người kia......" Thiên Tuyết chỉ ngón tay xuống dưới lầu, "Sao lại thế này? Sao một bên anh cùng người em có quan hệ bất chính, một bên lại cùng người chị kết giao?"


Mục Thiên Dương nói: "Anh chơi đùa chơi đùa thôi."


"Như vậy cũng là một trò chơi tốt nha!" Thiên Tuyết thấp giọng kêu lên, tuy rằng dưới lầu tuyệt đối nghe không thấy âm thanh ở nơi này, nhưng cô vẫn còn rất cẩn thận, "Anh thật sự muốn chơi đùa, sẽ không uy hiếp Uyển Tình như vậy nữa! Em đều nghĩ anh đã động tâm rồi! Bất quá, con trai như vậy rốt cuộc vẫn là không tốt. Chúng ta lại có tiền, cũng không phải làm loại chuyện đùa bỡn người này......"

Advertisement
';
Advertisement