Cải Thiên Nghịch Đạo - Phương Nguyên (FULL)

Âm phong gào thét, ma ảnh lay động!   

Vốn ở nhân gian, lại như địa ngục!   

Bên trong Ma Tức hồ đã khiến người ta có cảm giác như vậy. Sau khi đám người Phương Nguyên leo lên truyền tống đại trận, chỉ cảm thấy một trận thiên toàn địa chuyển, thần hồn như đã bị mất phương hướng. Mà khi thanh tỉnh lại, bọn hắn đã ở trong một Ma Địa.   

Trên bầu trời là một mảnh đen nhánh.   

Advertisement

Bầu trời tựa hồ bị mây đen nồng đậm bao trùm, rõ ràng là ban ngày lại khiến người ta cảm thấy như màn đêm đã buông xuống. Chung quanh âm phong trận trận, từ một số nơi xa xa không biết tên loáng thoáng truyền tới tiếng gầm rú thê lương, khiến người không nhịn được mà rét run.   

Phương Nguyên im lặng mấy hơi thở mới chậm rãi thở phào.   

Sau đó tâm thần của hắn bình tĩnh lại, đứng dậy nhìn khắp chung quanh, thấy chư vị đệ tử hoặc nằm hoặc đứng, hoặc chống đá lớn thở mạnh. Rõ ràng lần đầu tiên sử dụng truyền tống, bọn hắn đều có chút không quen. Phương Nguyên quyết định đợi thêm một hồi nữa, cẩn thận quan sát hoàn cảnh chung quanh trước một chút!   

Advertisement

Dường như đây là một ngọn núi hoang, cũng có cây cối, cũng có cỏ dại núi đá. Chẳng qua khác với bên ngoài, tất cả cây cối và hoa cỏ ở đây đều như đã trải qua một phen biến đổi lớn. Những cây cỏ đó tuy rất thưa thớt, nhưng thoạt nhìn mỗi một gốc đều như cự mộc che trời, lại có thể như đã sinh trưởng vài vạn năm. Mà cỏ dại hoa dại trên đất cũng tươi tốt không thể tưởng được, xanh mơn mởn khiến người yêu thích, khiến người vừa nhìn đã có cảm giác sức sống tràn đầy tới cực điểm. Nếu lấy cỏ này về cho heo ăn, hẳn heo cũng sẽ càng thêm béo mập!   

Chỉ có điều, nhìn tới nơi xa hơn lại khiến người cảm thấy tim phát lạnh...   

Xa xa dường như có cái bóng cao to mà chậm chạp, nó kéo thân thể nặng nề bò qua trong bóng đêm.   

Trên mặt đất chung quanh còn có thể thấy rõ một số dấu chân vô cùng rõ ràng, đạp nham thạch tới vỡ vụn.   

Đột nhiên đến nơi này, cứ như đã tiến vào thế giới khác, thực sự khiến người có cảm giác mờ mịt không ai trợ giúp...   

"Phương sư huynh, chúng ta nên làm gì bây giờ?"   

Bên cạnh truyền đến một tiếng hỏi nhỏ, chẳng biết Tiểu Kiều sư muội đã đi tới bên cạnh Phương Nguyên từ lúc nào.   

Nhìn nàng biểu hiện trầm ổn nhưng sắc mặt có chút tái nhợt, hiển nhiên nàng cũng đang gắng gượng chống đỡ.   

"Triệu tập chúng đệ tử đi!"   

Phương Nguyên chỉ hờ hững dặn dò một tiếng, Tiểu Kiều sư muội gật đầu, tế ra một đạo linh phù.   

Một tia sáng phóng thẳng lên trời. Thấy được tia sáng này, chúng đệ tử lập tức tụ họp tới chỗ Phương Nguyên. Linh Quang Phù trên đỉnh đầu khiến vị trí của mỗi người bọn họ đều lóe lên một tia sáng, như sao băng bắt đầu vây quanh Phương Nguyên. Không bao lâu sau, bọn hắn đã vây quanh Phương Nguyên, thoạt nhìn bọn hắn đứng rất phân tán, nhưng mơ hồ lại có trật tự, dường như đang đứng theo thế trận nào đó.   

"Nếu đã tiến vào Ma Tức hồ, không còn đường quay về, vậy chúng ta cứ dựa vào kế hoạch trước đó mà tiến lên!"   

Phương Nguyên lấy một ngọc giản ra, nhìn lướt qua, nói: "Vị trí của chúng ta là ở khu Lưu Thương hà, khu vực từ Lưu Thương hà này tới Quỷ Nha sơn đều là nơi Tiểu Trúc phong chúng ta cần tìm kiếm. Tất cả linh dược chúng ta kiếm được trong khu vực này đều là của Tiểu Trúc phong chúng ta. Nhưng tương ứng với nó, trong vùng này cũng xuất hiện rất nhiều yêu thú, đều là mục tiêu chúng ta cần phải chém giết. Ta biết các ngươi đều sợ hãi, thế nhưng không sao, ta đã sớm sắp xếp cẩn thận!"   

Nói xong, hắn lại nhìn quả ớt nhỏ nói: "Lăng sư tỷ, còn xin ngươi chỉ điểm cho các sư huynh đệ một phen!"   

Lăng Hồng Ba đứng trong đám người cũng nhẹ nhàng thở dài.   

Nàng không giống những người khác bình thường, đây không phải lần đầu tiên nàng tiến vào Ma Tức hồ này. Mười năm trước, lúc nàng mới mười ba tuổi đã từng tới đây một lần, cũng có thể tính là có kinh nghiệm. Lần này theo Tiểu Trúc phong đến đây, đương nhiên nàng cũng biết tác dụng của mình nằm ở chỗ nào.   

Nàng gật đầu, nói: "Trong Ma Tức hồ có rất nhiều linh chu bảo dược, cơ duyên tạo hóa, nhưng nói đi cũng phải nói lại, chém giết ma vật mới là mục đích chủ yếu nhất của chúng ta chuyến này. Trong Ma Tức hồ yêu ma đông đảo, có yêu ma sinh sống một mình, cũng có thành quần kết đội. Yêu ma sinh sống một mình thường âm hiểm xảo trá, khó lòng phòng bị, chỉ sợ sẽ bị bọn nó đánh lén. Chỉ cần có thể sớm phát hiện ra bọn nó, chúng ta cũng không cần lo lắng nữa. Mà yêu ma thành quần kết đội tuy dễ phát hiện, nhưng một khi phát hiện ra bọn hắn, chúng ta chỉ có thể đối kháng chính diện..."   

"Đương nhiên!"   

Nói tới đây, quả ớt nhỏ lại nở nụ cười: "Các ngươi cũng không cần lo lắng quá mức, bên ngoài có tin đồn, trong Ma Tức hồ xuất hiện đủ loại ma vật, mạnh mẽ vô biên, động một chút đã là nửa bước Trúc Cơ, hung hãn vô địch... Đó đều là nói bậy!"   

"Nếu quả thật có nhiều ma vật lợi hại như vậy, chỉ bằng chút thủ đoạn của chúng đệ tử tiên môn chúng ta, vào đây chẳng phải là chịu chết sao?"   

"Phải biết rằng, mười năm trước, yêu ma trong Ma Tức hồ này đã từng bị thanh lý một lần, nào có thời gian cho ma vật bực này lớn lên? Hiện tại thứ chúng ta đối mặt chẳng qua chỉ là một số ma vật đã sinh trưởng trong mười năm nay, cho dù lợi hại nhưng cũng có hạn. Có người nói, loại yêu ma cường đại tới độ cảnh giới Luyện Khí không thể chống đỡ cũng có, nhưng chúng ta gần như không có khả năng gặp được!"
Advertisement
';
Advertisement