Cải Thiên Nghịch Đạo - Phương Nguyên (FULL)

"Chẳng trách ngươi đã chạy đến biên giới Việt quốc mà còn không chịu lẩn trốn, chẳng trách ngươi bỏ sinh liều chết tiến vào Vân Phù sơn Trúc Cơ, thì ra là vì muốn giết ta?” Nghe Phương Nguyên nói thế, chân truyền Âm Sơn tông Cam Long Kiếm khế giật mình, sau đó phá lên cười. Tiếng cười kia cũng không phải che giấu sự bối rối trong lòng hẳn, mà là hẳn thật sự cảm thấy buồn cười: "Ngươi cho rằng ngươi kết thành Thiên Đạo Trúc Cơ là thật sự bay lên trời rồi sao?"

"Rống. . ."

Ở bên cạnh hẳn, đầu Toan Nghê Thú kia cũng thuận thế rống to, gào thét khắp nơi.

Ngay tại lúc đó, khí cơ của một người một thú bọn hân đã đồng thời tăng vọt lên đến cực điểm.

Thân thế Cam Long Kiếm ầm ầm bốc lên bốn đạo khí tức Kim Hỏa Mộc Thổ hoàn toàn khác nhau, giống như bốn dải lụa phiêu đãng sau lưng hẳn. Khi hẳn nói ra những lời kia, hắn cũng đã vọt lên giữa không trung, đạp vân trục nguyệt giống như thần linh vậy!

Một tiếng ầm ầm vang lên, hắn chợt bấm pháp ấn, một đầu Hỏa Long lập tức từ trên trời giáng xuống!

"Bạch!" 

Tại thời khắc này, Phương Nguyên đã không kịp trả lời, chỉ có thể giơ kiếm đỡ ở trước ngực.

Trong khi đó, pháp lực trong cơ thể hắn vừa mới được luyện hóa thông thấu sau khi Trúc Cơ cũng đột nhiên bốc lên, thế mà khiến cho quanh người hắn xuất hiện một loại khí tức tối tăm mờ mịt, bên trong xen lẫn một chút lôi quang. Nhìn như mờ mịt, nhưng khí tức này lại ẩn chứa lực lượng cực kỳ kinh khủng, ngưng thực không gì sánh được. Khi Phương Nguyên giơ kiếm lên chặn trước ngực, khoảng không trong vòng ba trượng xung quanh hẳn liền ngưng luyện giống như một bức tường chắn. . . Oanh!

'Đầu Hỏa Long kia vọt tới trước mặt Phương Nguyên, hung hăng đâm vào lưỡi kiếm của hắn.

Chỉ nghe một tiếng tầm rầm nổ vang, Phương Nguyên thế mà bị đầu Hỏa Long này đẩy lui về sau. Mặt đất bị hai chân hắn chấn ra một rãnh bùn thật sâu, trước người hân tràn ngập ánh lửa, khói đen cuồn cuộn, hỏa ý kinh người đến tận nửa ngày sau mới chậm rãi thu lại!

Vẻn vẹn từ một thức này xem ra, hắn thật đúng là bị Cam Long Kiếm đè ép! 

“Ha ha ha ha, đây chính là Thiên Đạo Trúc Cơ sao?”

Chân truyền tông Âm Sơn Cam Long Kiếm phá lên cười: "Không gì hơn thứ này!"

Vừa nói, hắn vừa đột nhiên vung tay lên, giữa không trung lập tức ẩn ẩn xuất hiện một bàn tay lớn màu vàng óng, vân tay trên đó không khác gì vân tay trên bàn tay hẳn. Bàn tay này to lớn phô thiên cái địa, trực tiếp bắt lấy Phương Nguyên, khu vực đường kính hơn mười trượng đều nằm trong sự bao phủ của nó.

Khi Phương Nguyên nhìn qua cự chưởng này thì mặt mày lạnh lẽo, lập tức từ bỏ ý nghĩ ngạnh kháng. Thân hình hẳn đột nhiên gập lại, lướt đi chừng mấy chục trượng sang bên trái. Sau đó hẳn xoay người giữa không trung, chân đạp trên lưng bàn tay của cự. chưởng này, thân hình giống như chớp giật lao thắng về phía chân truyền Âm Sơn tông Cam Long Kiếm. Nếu như chỉ luận về tốc độ, tốc độ này đã hoàn toàn không kém hơn những thân pháp khủng bố trong cảnh giới Trúc Cơ. . .

"Ngây thơ!"

Thế nhưng khi Cam Long Kiếm thấy thế thì lại cười lạnh một tiếng. 

Cự chưởng lật lại một cái, trùng điệp đập xuống mặt đất, kế đó giữa không trung chợt có huyễn ảnh của một tòa núi lớn từ trên trời giáng xuống.

Huyễn ảnh của ngọn núi lớn kia có hơi mờ ảo, nhưng khí cơ lại tầm trọng đến mức đáng sợ, giống như là một ngọn núi lớn chân chính vậy!

Bất kể ai bị huyễn ảnh của ngọn núi lớn kia ép xuống thì đều chắc chẳn sẽ biến thành một đống thịt nát!

Khi Phương Nguyên nhìn thấy một màn này thì chỉ có thể lại phi thân nhanh chóng thối lui, nhìn qua giống như một con ruồi đang kinh sợ, trông mười phần vô lực.

"Bây giờ ngươi đã biết ngươi với ta chênh lệch ở chỗ nào chưa?"

Chân truyền Âm Sơn tông Cam Long Kiếm nhìn qua một màn trước mắt thì lập tức nở một nụ cười lạnh, trong lòng hẳn cảm thấy đại cục đã định. Toan Nghê Thú bên cạnh hẳn lúc nào cũng muốn nhào ra bị hẳn dùng ống tay áo phất sang một bên. Mặc dù thực lực của con Toan Nghê Thú này cũng rất không yếu, bình thường nó là một sự giúp đỡ lớn khi hắn giao thủ với người khác. Nhưng bây giờ hẳn lại không muốn để cho Toan Nghê Thú ra tay giúp mình, vì hẳn muốn tự mình động thủ!

Vừa rồi khi nhìn thấy Phương Nguyên Thiên Đạo Trúc Cơ, hẳn cũng có hơi sợ hãi, cảm thấy không chắc chân

Có điều sau khi giao thủ vài hiệp, hắn lại phát hiện ra bây giờ mình không cần phải sợ hãi

Thiên Đạo Trúc Cơ rất mạnh, thế nhưng y cũng cần thời gian để trưởng thành...

Tên đệ tử Thanh Dương tông này vừa mới Trúc Cơ thành công, căn bản là không có thời gian để lĩnh ngộ phương pháp cảm ứng thiên địa biến hóa sau khi Trúc Cơ, cũng không có thời gian để tích lũy pháp lực của cảnh giới Trúc Cơ. Có thể nói, bây giờ hẳn chỉ là một kẻ có cái xác rỗng của cảnh giới Trúc Cơ mà thôi, về bản chất hân vẫn là một tên đệ tử Luyện Khí cảnh. Nếu như một chân truyền Âm Sơn tông có cảnh giới Trúc Cơ tầng sáu như mình mà còn không bắt được hắn, vậy thì đây đúng là một câu chuyện tiếu lâm!

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Advertisement
';
Advertisement