Trước đó nàng nghe Phương Nguyên nói đã từ chối việc này, chỉ là trong lòng không tin, mới gây ra nhiều chuyện như vậy, nơi nào nghĩ đến, bây giờ ở trước mặt lão tổ và người Kim gia, hắn lại từ chối một lần?
Kim lão thái quân không hề tức giận mà gật đầu, mặt không hề cảm xúc nhìn Phương Nguyên:
- Vì sao?
Phương Nguyên bình tĩnh nói:
- Lựa chọn đạo lữ là đại sự, chúng ta là người tu hành, tính mạng dài lâu, ai cũng không biết một thế này có thể sống bao nhiêu năm, sẽ cùng ai vượt qua còn đường tu hành dài dằng dặc, không nói cưới vợ cưới được hiền thê, ít nhất cũng phải tính tình hợp ý...
Nói xong hắn nhìn Sương Nhi, lắc đầu nói:
- Tính tình của nàng quá hoạt bát, không hợp với ta!
Mọi người nghe vậy thì ồ lên, thấp giọng nghị luận.
Nghĩ thầm mặc dù lời nói uyển chuyển, nhưng ý tứ đã rất rõ ràng...
Ngay cả Kim lão thái quân, lúc này cũng duy trì trầm mặc, nếu trước đó Phương Nguyên từ chối hôn sự này, lão thái quân còn sẽ cảm thấy bị xúc phạm, nhưng bây giờ, nàng tận mắt nhìn thấy Sương Nhi làm ra những sự tình kia, lại nghe Phương Nguyên từ chối, đúng là có thể lý giải, dù sao ở trong mắt lão thái quân xem ra, thiên kiêu chân chính nên có tính khí của mình!
Bởi vậy nàng trầm mặc không nói, sau đó lại nở nụ cười:
- Nhìn dáng dấp ngươi là không nhìn trúng Sương nha đầu...
Phương Nguyên duy trì trầm mặc.
Sương Nhi nhất thời giận dữ nói:
- Ngươi... Ngươi có ý gì, dựa vào cái gì không xem trọng ta…
Nhưng nàng còn chưa nói xong, đã nghe lão thái quân nói:
- Cái này cũng không sai, nha đầu Sương Nhi điêu ngoa tùy hứng, không hiểu quy củ, xác thực không xứng với ngươi, ép gả cho ngươi, chỉ sẽ ảnh hưởng ngươi tu hành, hôn sự như vậy, trái lại không tốt!
Sương Nhi nhất thời kinh ngạc đến ngây người, trong hốc mắt nước mắt đảo quanh.
Lời này của lão thái quân chính là định tính cho mình, sau này danh tiếng điêu ngoa sẽ nhanh chóng truyền ra.
Nàng thậm chí không biết tương lai địa vị của mình ở Kim phủ, có thể bị dao động hay không...
Thôi Vân Hải thấy tình cảnh này, trong lòng thở dài, có chút đồng tình Sương Nhi, càng có chút xem thường Phương Nguyên.
Nghĩ thầm Thiên Đạo Trúc Cơ kia làm người quá kiêu ngạo, mặc dù tính khí của Sương Nhi muội muội hơi bốc đồng, nhưng làm người lại thông minh hiểu chuyện, nếu ngươi từ chối nàng, như vậy nữ nhi trong Kim thị chủ mạch, sẽ không còn người nào có thể cưới, chỉ có thể miễn cưỡng cưới cháu gái chi thứ.
Nếu như thế, lại sẽ bị mình ép một đầu...
- Bất quá lão thân cái gì cũng thiếu, nhưng huyền tôn nữ vô dụng lại có mấy cái...
Lúc này, Kim lão thái quân ngẩng đầu lên, lạnh giọng cười nói:
- Nếu ngươi không xem trọng Sương nha đầu, vậy ta cho ngươi một lựa chọn khác, nếu ngươi đồng ý chuyển họ thành Kim, bỏ qua họ cũ, ta liền gả Tuyết nha đầu cho ngươi, thấy thế nào?
Ào ào ào...
Cái này giống như một viên đá ném vào mặt hồ bình tĩnh, tộc nhân Kim thị ở xung quanh đều choáng váng.
Thôi Vân Hải nghe được lời này, giống như bị sét đánh, nụ cười trên mặt cứng đờ, tựa như mất hồn.
Kim Hàn Tuyết nghe vậy cũng hơi kinh ngạc, nhìn Phương Nguyên một chút, không biết đang suy nghĩ cái gì.
Mấy tu sĩ Kim Đan ở bên cạnh thì biến sắc, từng người kinh hoảng mở miệng:
- Lão tổ, việc này không thể...
Bọn họ trong lúc nhất thời còn tưởng lão thái quân hồ đồ rồi, hôn sự giữa Kim Hàn Tuyết và Trung Châu Thôi gia, là việc trưởng bối hai bên đã thảo luận qua, trên căn bản đã định xuống, nếu không Thôi Vân Hải tới đây làm gì, nhưng bây giờ lão tổ lại nói, muốn gả Kim Hàn Tuyết cho người khác, cái này để mặt mũi của Trung Châu Thôi gia ở nơi nào?
Quan trọng nhất là Thôi Vân Hải còn ở nơi đây!
- Câm miệng, bên nào nặng bên nào nhẹ, lẽ nào lão thân không phân rõ được sao?
Lão thái quân nghe vậy, sắc mặt nghiêm nghị, lạnh giọng răn dạy hậu bối.
Những người chủ sự Kim gia kia nghe vậy, liền biết lão thái quân đã quyết định chủ ý.
Trong lòng theo tâm tư của nàng suy nghĩ, lại từ từ hiểu rõ ẩn ý bên trong...
Trung Châu Thôi gia và Thiên Lai Thành thường có lui tới, hợp tác làm ăn trên rất nhiều chuyện, lần này kết thân, cũng là vì gia cố quan hệ này, nhưng dù sao Thôi gia chính là Thôi gia, Kim gia chính là Kim gia, song phương quyết không thể một lòng được, lần này lão tổ là do bí cảnh sắp mở ra, muốn mượn thiên tài Thiên Đạo Trúc Cơ của Thôi gia đến dùng một lát, nên Thôi gia nâng điều kiện lên cực cao...
Nói không chừng, lúc này lão tổ thay đổi tâm ý, là có nguyên nhân này ở bên trong.
Nếu Phương Nguyên gia nhập Kim gia, cái này đối với Kim gia mà nói, ý nghĩa còn lớn hơn kết thân với Trung Châu Thôi gia!
Lúc này trong lòng tộc nhân Kim thị nghĩ như thế nào, tự nhiên không phải người ngoài có thể hiểu, Thôi Vân Hải thì ngây người như phỗng, càng không người có thể rõ ràng ý nghĩ của hắn, chỉ bất quá Phương Nguyên nghe xong, lại chỉ cảm giác đau đầu...
Hắn không nghĩ tới chấp niệm của Kim gia còn nặng hơn mình.
Mình đã biết chuyện không thể làm, nên định từ bỏ tu hành Thiên Cương Ngũ Lôi Dẫn, Kim gia lại còn cắn không tha.
Dù Kim Hàn Tuyết theo Phương Nguyên là một cô nương rất tốt, nhưng Phương Nguyên nghe Tôn quản sự nói qua, Kim gia vẫn có đồn đại, nói Kim Hàn Tuyết sắp kết hôn với Thôi Vân Hải, kết quả Kim lão thái quân không tiếc đắc tội Trung Châu Thôi gia, cũng muốn gả nữ đạo si kia cho mình, chính là vì ép mình hiệu lực cho bọn họ?