Cải Thiên Nghịch Đạo - Phương Nguyên (FULL)

Đặc biệt là trước khi vào bí cảnh, Phương Nguyên điều khiển Lôi Linh leo núi, đối kháng những thiên kiêu kia, trên khí thế không thua mảy may, trái lại mơ hồ vượt qua những người kia một đầu, càng khiến bọn họ tràn đầy tự tin với chuyến này, dốc hết sức muốn được chút lợi ích trở lại, nhưng ai có thể nghĩ đến, sau khi tiến vào bí cảnh, biểu hiện của Phương Nguyên lại hoàn toàn khác?   

             Tiến vào bí cảnh này, vốn là cần đoạt bảo, bằng không cần Thiên Đạo Trúc Cơ làm gì, nhưng dọc theo đường đi nhìn thấy thiên kiêu khác tranh cướp dị bảo, ngươi lại không nói một tiếng liền rời đi?   

             Lẽ nào lúc ở bên ngoài là cố ý biểu hiện cho các trưởng bối xem, trên thực tế chỉ là một phế vật?   

             Trải qua vài sự kiện này, ngoại trừ Quan Ngạo vẫn tin tưởng Phương Nguyên, trong lòng Kim Hàn Tuyết thì có nghi vấn, nhưng không nói ra miệng, còn những người khác thì đều bụng đầy oán hận, tuy bị vướng bởi mệnh lệnh của các lão tổ, không dám trực tiếp trở mặt với Phương Nguyên, hoặc tách ra rời đi, nhưng trong lòng đều có tính toán riêng...   

             - Sương Nhi tiểu thư, sự kiện này ngươi không thể ngồi yên không lý đến...   

             Trên đường phi hành, trước sau đã có mấy người đến gần Sương Nhi, âm thầm khuyên nhủ:   

             - Mặc dù bí cảnh là của Kim gia chúng ta, nhưng mở ra một lần cũng không dễ dàng, chúng ta bao nhiêu huynh đệ tỷ muội, đều muốn dựa vào cơ hội lần này đoạt chút cơ duyên, để tăng cao tu vi, nhưng ngươi xem Phương Nguyên, lại như sợ những thiên kiêu kia, gặp người liền trốn, gặp chuyện không để ý tới, tiếp tục như vậy chúng ta còn lại cái gì?   

             Tâm tình của Sương Nhi lại rất vui vẻ, giả vờ thận trọng phất tay nói:   

             - Ai bảo các vị lão tổ chọn người như thế chứ? Còn không bằng giống như trước kia thương lượng, liên thủ với Thôi gia, chỉ tiếc, sau khi trải qua sự kiện kia, Thôi gia rất bất mãn, Vân Hải ca ca cũng không đi cùng chúng ta, hiện tại chỉ có thể nhìn bản lĩnh của Phương Nguyên...   

             Nói xong, nàng ngẩng đầu nhìn bóng lưng của Phương Nguyên cười:   

             - Ta vẫn rất muốn biết, người này một lòng muốn học Lôi pháp chí cao của Kim gia chúng ta, nhưng nếu hắn không hoàn thành chuyện này, thì còn có mặt mũi nào đưa ra yêu cầu kia nữa?   

             Mọi người nghe xong đều nói:   

             - Đúng vậy, có thể là hắn nóng lòng muốn lấy được nửa quyển Lôi pháp kia, nên mới vội vàng đi giải quyết mầm họa trong bí cảnh?   

             Sương Nhi nghe vậy, lại cười gằn nói:   

             - Hắn thật cho rằng mầm họa kia dễ giải quyết như vậy sao?   

             Bên cạnh cũng có mấy người do dự nói:   

             - Có nên nhắc nhở hắn hay không?   

             - Tại sao phải nhắc nhở?   

             Sương Nhi cười nói:   

             - Ta còn chờ chế giễu hắn đây...   

             Tâm tình của những người kia như thế nào, trong lòng Phương Nguyên làm sao không hiểu. Hắn cũng từng dẫn dắt các đệ tử của Tiểu Trúc Phong vào Ma Tức Hồ thí luyện, đối với làm sao điều khiển thuộc hạ đã có mấy phần tâm đắc, biết sau khi vào bí cảnh, trước tiên nên xác lập quyền uy của mình, chỉ là bây giờ lại không thèm để ý, tùy ý bọn hắn nôn nóng, chỉ dẫn mọi người bay về phía hạch tâm bí cảnh, vừa lưu tâm quan sát xung quanh, cân nhắc ý nghĩ trong lòng mình.   

             Một đường đi tới, ước chừng hai ngày sau, bọn họ đã từ từ thâm nhập vào hạch tâm của bí cảnh.   

             Lúc đầu còn có thể tùy ý thấy được tu sĩ vào Thông Thiên Bí Cảnh tìm kiếm cơ duyên, nhưng dần dần lại càng ngày càng ít.   

             Bọn họ không chút ngừng lại, một đường chạy đi, tốc độ tự nhiên vượt xa những người khác.   

             Dọc theo con đường cũng gặp phải vài lần hung hiểm, có yêu phong đột kích, cũng có ác thú chặn đường, Phương Nguyên đều có thể trốn thì trốn, thực tránh không thoát, mới để Quan Ngạo ra tay, tốc chiến tốc thắng, sau khi giải quyết phiền phức liền tiếp tục chạy đi.   

             Cuối ngày thứ hai, trên đường bọn họ phi hành, đột nhiên nhìn thấy phía trước xuất hiện một kim trụ vàng óng, ở trong tiểu thế giới như thế này, cây kim trụ kia quả thực là thông thiên triệt địa, độ lớn ước chừng ba người ôm mới hết, cắm ở trên mặt đất, thân cột có vô số phù văn, đâm thẳng vào trong bầu trời, cũng không biết cao bao nhiêu.   

             Khi nhìn thấy cây kim trụ kia, Phương Nguyên mới ngừng lại quan sát một lát.   

             - Cái này hẳn là một trong mười hai kim trụ mà Kim gia dùng để ổn định tiểu thế giới này rồi?   

             Phương Nguyên đánh giá, trong lòng thầm nghĩ.   

             Ở trước khi tiến vào bí cảnh, hắn đã hỏi thăm được rất nhiều tin tức, biết sau khi Kim gia chiếm được Thông Thiên Bí Cảnh, cũng làm rất nhiều bố trí, tỷ như dựng mười hai kim trụ, vững vàng định tiểu thế giới ở chỗ này, để tránh nó bay đi, trước đó trong lòng hắn có chút mong mỏi, mười hai kim trụ kia có thể ổn định một tiểu thế giới, sẽ kinh người cỡ nào?   

             - Nếu không có Đại Trận Sư và Tu Tiên Giả tu vi thông thiên liên thủ, thì quyết không thể bố trí ra...   

             Phương Nguyên đánh giá một lát, trong lòng cảm thán, cũng có chút hâm mộ.   

             Mục đích tu hành là gì?   

             Đương nhiên là vì trở nên mạnh mẽ!   

             Đến trình độ nào mới xem như mạnh mẽ?   

             Đương nhiên là có năng lực cải thiên hoán địa, một trụ định càn khôn mới coi như mạnh mẽ!   

             - Hắn có thể thấy rõ huyền ảo trong kim trụ sao?   

             - Có truyền thuyết nói kim trụ này là tổ tiên Kim gia chúng ta bố trí, cũng có đồn đại nói kim trụ sớm đã ở trong Thông Thiên Bí Cảnh, tổ tiên Kim gia chúng ta chỉ cải tạo một chút mà thôi, nhưng dù nói thế nào, kim trụ này cũng công tham tạo hóa, há là hắn có thể nhìn hiểu?
 

Advertisement
';
Advertisement