Cầm đan điển trong tay, Phương Nguyên ngưng thần đọc sách, bộ đan điển này chỉ là một trong những điển tịch hắn cất giấu trên người, đọc trong lúc rãnh rỗi, cũng chỉ đơn giản giới thiệu cách luyện chế linh đan đơn giản nhất, ghi chép và những cấm kỵ với lò luyện đan, hỏa hầu, thậm chí là thời gian luyện đan, ra đan, trước đây Phương Nguyên cũng đã xem qua một lần, chỉ là không dụng tâm nghiên cứu, cho nên có chút xa lạ.
- Nhất chuyển linh đan, trường dược chi tính, dụng dược chi minh.
- Nhị chuyển linh đan, quân thần hỗ trợ, âm dương tam hợp.
- Tam chuyển linh đan, tam tài tương tức, Thiên Địa Nhân.
- Tứ chuyển linh đan, tứ tượng phân loại.
Hôm nay ngưng thần lật xem, cố gắng để cho mình quên đi chuyện xung quanh, lật dở từng tờ, đọc từng chữ từng câu, không vội vàng lật xem ghi chép trong bộ đan điển, xem một hồi, lại dừng lại chốc lát, chậm rãi hóa văn tự bên trong thành hiểu biết của mình, nhớ trong đầu, sau đó mỗi khi xem một trang, lại cân nhắc nhiều, trước sau xác minh, dò xét có bỏ sót chỗ nào hay không.
Bốn năm canh giờ chậm rãi trôi qua!
Trong lúc đó, Phương Nguyên chỉ ra ngoài ba lần, lần đầu tiên là kêu người ta pha cho hắn chén trà, hai lần sau là thêm nước.
Đợi đến lúc hoàng hôn, những người đến bộ lạc phân phát đan dược và dân chúng bộ lạc ra ngoài hái thuốc đều chạy đến, mọi người tụ tập ở cửa nhà đá của Phương Nguyên, các loại thảo dược đã chồng chất như núi, vị Tế Tự kia cùng với những Tế Tự của bộ lạc khác chạy tới hỗ trợ, cũng đang tập trung lại với nhau, phân loại các loại thảo dược bất đồng này.
Những người bệnh trong bộ lạc, sau khi ăn đan dược Phương Nguyên lần thứ hai luyện chế, rõ ràng chuyển biến tốt đẹp, khí sắc tốt hơn rất nhiều, chẳng qua lần này cũng không dám yên tâm giống như lúc trước, trên đỉnh đầu vẫn có một tầng mây đen chưa tản đi.
- Không hay rồi, tiểu tử của nhà Nhị Lạt lại đỏ mắt rồi.
Mọi người lẳng lặng ở lại cửa nhà Phương Nguyên đến hơn nửa đêm, sau nửa đêm một lần nữa xuất hiện những người bị bệnh dịch nghiêm trọng, cũng có một số người khí lực suy yếu, đã áp chế không nổi, tình hình bệnh dịch trong cơ thể xuất hiện biến hóa lần thứ hai.
Mọi người trong bộ lạc nhất thời có chút bắt đầu lo lắng, nhưng vẫn cố nén không quấy rầy Phương Nguyên.
Cũng may, sau thời gian uống cạn chung trà, Phương Nguyên đẩy cửa đi ra.
Hắn nhìn thoáng qua đám người tụ tập ở trước cửa, và các loại thảo dược đã được cẩn thận đặt một bên, cũng không nói gì, chỉ gật đầu với mọi người, sau đó đi tới bên cạnh lò luyện đan trên mặt đất ngoài cửa.
Lấy ngón tay làm bút, hắn rất nhanh khắc lên hai bên lò luyện đan hai pháp trận nho nhỏ , một trận sinh gió, một trận tụ hỏa.
Muốn luyện cửu chuyển linh đan, lò luyện đan dĩ nhiên cũng có yêu cầu tương ứng, nhưng chuyện này không làm khó được Phương Nguyên.
Trình độ trận đạo của hắn vốn không thấp.
Sau khi làm xong hết thảy, hắn giơ năm ngón tay lên túm lấy số thảo dược đặt chung quanh, bày trên tảng đá ở trước mặt, sau đó năm ngón tay búng ra, từng đạo khí tức kim mộc thuỷ hoả bắn ra, hoặc là mổ cắt, hoặc là hong khô, hoặc là thúc dục, hoặc là lấy sương khí bao trùm những thảo dược này, khí tức cũng rất yếu ớt , nhưng khống chế tinh vi, không có chút sơ suất.
- Thành tựu Tử Đan, quả nhiên bất đồng với trước đây!
Ngay cả Phương Nguyên cũng cảm nhận được không giống với lúc trước, hắn không cố ý luyện qua, nhưng lực thao túng đã mạnh hơn mấy lần.
Còn những người trong bộ lạc đứng chung quanh, nhìn thấy cảnh này cũng hoa cả mắt, há miệng trợn tròn mắt.
Thậm chí có một số người bị dịch khí quấn thân, lúc này cũng đã quên đau đớn, bị thu hút.
Trong lòng mọi người đều đang nghĩ:
- Không hổ là sơn thần Tam lão gia.
Rất nhanh xử lý xong đống thảo dược, Phương Nguyên liền đưa tay nhẹ nhàng lăng không ấn xuống lò luyện đan.
Vù vù vù.
Trong lò đan, lập tức lửa cháy bừng bừng, bếp lò cũng bắt đầu đỏ hồng. Sau đó hắn yên lặng chờ giây lát, liền ném số thảo dược đầu tiên vào trong, đồng thời khống chế nhị trận gió, hỏa trên lò luyện đan, điều chỉnh hỏa lực bên trong.
Sau một hồi lâu, lại ném vào số thảo dược thứ hai, lại tính toán thời gian, hắn ném vào đợt thứ ba.
Trong cả quá trình, trên mặt Phương Nguyên cũng không lộ ra biểu hiện gì, không để ý xung quanh, tựa hồ trong mắt hắn chỉ có lò luyện đan kia, còn dân chúng của bộ lạc chung quanh cũng biết rõ tầm nghiêm trọng của chuyện này, không dám phát ra nửa điểm thanh âm, thậm chí có một số tiểu hài tử nhiễm bệnh, đau đến mức thân thể phát run, cũng chỉ cố cắn miếng xương thú cha mẹ nhét vào miệng, mặt đầy lệ, cũng không dám phát ra một chút thanh âm.
Rốt cục, sau thời gian một nén hương, lò luyện đan đã từ hồng chuyển qua màu xanh.
Phương Nguyên mắt lạnh nhìn lò luyện đan, tay trái nhẹ nhàng bấm ngón tay, tính toán thời gian.
Đợi đến giờ, hắn mãnh liệt huy vũ tay áo, trong lò đan, gió hỏa lập tức dừng lại.
Một mùi thơm lạ lùng từ trong lò đan phát ra, dân chúng trong bộ lạc ngơ ngác nhìn lò luyện đan, ánh mắt vẫn nhìn thẳng.
Phương Nguyên mở lò luyện đan, bên trong liền có một viên đan dược vàng óng bay đến trong tay hắn.
Hắn dùng hai ngón tay kẹp viên đan dược, cẩn thận quan sát một hồi lâu, sau đó nhẹ nhàng bóp nát.
Dân chúng trong bộ lạc đứng chung quanh nhất tề thấp giọng kêu lên, nhưng lại che miệng.