Cải Thiên Nghịch Đạo - Phương Nguyên (FULL)

Ô chấp sự khẽ lắc đầu, nói:

“Đứa bé này đúng là thông minh bất phàm, lại siêng năng chăm chỉ, thật là một mầm mống tốt, chỉ cần tập trung bồi dưỡng thì thành tựu tuyệt đối không dưới ta hay ngươi, thậm chí có hi vọng đột phá đến Kim Đan. Nhưng con đường mà hắn lựa chọn lại vô cùng bấp bênh, thậm chí...”

Hắn cười khổ một tiếng, nói tiếp:

“Chín phần có nguy cơ chết yểu rồi!”

“Chuyện này còn chưa chắc, ngộ nhỡ hắn có thể tu hành được thì sao?”

Trần chấp sự cười nói.

“Ha ha, nếu Huyền Hoàng Nhất Khí Quyết có thể dễ dàng tu luyện thành công như vậy thì nó cũng không xứng đứng đầu Thanh Dương Ngũ Pháp đâu!”

Tôn chấp sự có chút bất mãn hừ một tiếng, nói:

“Hơn một ngàn năm nay, có biết bao nhiêu hạt giống tốt chết yểu vì tu luyện pháp môn này rồi? Vậy mà các trưởng lão còn không buông tha! Đứa bé kia có tố chất rất khá, tập trung bồi dưỡng thêm chút nữa thì tương lai chắc chắn sẽ trở thành một vị Đại Trận Sư. Nhưng bây giờ đều xong hết rồi, chắc hẳn hắn còn chưa biết, một khi bắt đầu tu luyện Huyền Hoàng Nhất Khí Quyết, trừ phi tu luyện thành công, còn không thì chẳng thể nào mà đổi sang tu luyện truyền thừa khác.”

“Ngươi nói vậy cũng không được!”

Bạch chấp sự vốn trầm mặc từ nãy đến giờ, thản nhiên nói:

“Huyền Hoàng Nhất Khí Quyết đúng là đứng đầu Thanh Dương Ngũ Pháp, uy lực vô cùng mạnh mẽ, một khi tu luyện thành công vô cùng lợi hại. Các trưởng lão cũng vì lí do này mới một mực không muốn từ bỏ đạo truyền thừa này. Dù sao, hạt giống tốt trong tiên môn cũng không thiếu, Phương Nguyên đúng là kiệt xuất, nhưng nếu so sánh cùng mấy vị đệ tử chân truyền kia thì sợ rằng ưu thế cũng không hơn bao nhiêu. Các trưởng lão vì mong muốn Huyền Hoàng Nhất Khí Quyết một lần nữa làm rạng danh Thanh Dương, ngay cả tính mạng của mình cũng có thể bỏ ra, huống chi chỉ hi sinh một vài tiểu bối...”

Nói đến đây thì hắn dừng lại, nhưng mà mấy vị chấp sự khác cũng hiểu.

Bọn hắn đúng là tiếc nuối tài năng của Phương Nguyên sẽ bị vùi dập, nhưng dưới góc nhìn của mấy vị trưởng lão, cho dù hi sinh một mầm mống tốt, đổi lấy một cơ hội nhỏ nho cho Huyền Hoàng Nhất Khí Quyết tái xuất thì cũng vô cùng đáng giá rồi...

Nói đi cũng phải nói lại, Phương Nguyên có được cơ hội này cũng là do trưởng lão coi trọng hắn.

Tiên môn cùng Phương Nguyên không thù không oán, các trưởng lão càng không vướng mắc gì với hắn, sẽ không vô duyên vô cớ mà đẩy hắn vào con đường chết!

Bọn họ chọn trúng hắn là bởi vì những trưởng lão này tin rằng hắn có thể tu luyện thành công!

Mặc dù, khả năng này có thể không cao!

“Ha ha, kỳ thật từ lúc tiểu Phương Nguyên nhập môn, các trưởng lão đã để mắt tới hắn rồi. Một vị tạp dịch mà vừa có thể nghĩ tới biện pháp kiếm tài nguyên, vừa tu hành, chỉ trong vòng một năm mà tu vi đã đạt tới Luyện Khí tầng ba, có thể thấy được tính cách hắn vô cùng cần cù, lại tự mình lĩnh ngộ kiếm đạo, dựa vào mấy kiếm thức rách nát mà luyện được một môn kiếm đạo cũng coi như không tệ, có thể thấy ngộ tính cũng vô cùng cao. Một tài năng hiếm thấy như vậy, có khi có hi vọng tu luyện thành công Huyền Hoàng Nhất Khí pháp...”

“Không sai, danh ngạch thứ tư của Tiên Bia Lục Vấn lần này kỳ thật chính là Vân trưởng lão đặc biệt lưu lại cho hắn, cố tình tăng độ khó ở cửa bói toán một chút, ý muốn khảo nghiệm hắn xem, mà quả nhiên hắn không có để Vân trưởng lão thất vọng, thành công mỹ mãn vượt qua Tiên Bia Lục Vấn!”

Mấy vị chấp sự đàm luận với nhau, cũng dần dần cảm thấy nguyên nhân của chuyện này đã sớm được sắp đặt trước.

“Thôi, thôi, việc đã đến nước này có nhiều lời cũng vô ích, để xem tương lai có thể giúp được gì cho hắn không!”

Tôn chấp sự không muốn nhiều lời nữa, chậm rãi đứng dậy, cầm thẻ tre của mình bước ra ngoài.

Chuyện này, đối với Phương Nguyên là đại sự, còn với tiên môn dù sao vẫn chỉ là một chuyện nho nhỏ mà thôi.

"Luyện Khí tầng ba tu luyện đến tầng bốn cũng là một cánh cửa rất khó đột phá trong giới tu hành, nhưng mà tiên môn cũng rất hào phóng đối với mình, đã chuẩn bị đầy đủ tâm pháp Luyện Khí cùng tài nguyên. Mấy vật này đều đáng giá ngàn vàng đó nha..."

Ngồi xếp bằng trong động phủ, Phương Nguyên nhìn bình Thanh Linh Tán trước mặt, trầm giọng thở dài.

Bây giờ tu vi của hắn đã đạt đến Luyện Khí tầng ba đại viên mãn, việc đột phá cũng nhẹ nhàng, nhưng mà hắn cũng vô cùng cẩn thận, pháp lực lưu chuyển, sau khi đã chuẩn bị một cách kĩ càng mới phục dụng một giọt Thanh Linh Tán, sau đó vận chuyển pháp lực, đợi cho dược tính phát tán, pháp lực trong cơ thể sớm đã đạt đến cực hạn, liền có dấu hiệu đột phá.

Chỉ cần mỗi ngày phục dụng một giọt Thanh Linh Tán, từng li từng tí đánh thẳng vào cực hạn của mình.

Bảy ngày sau, sau khi hắn chuẩn bị tất cả kĩ càng, mới thúc dục tâm thần, pháp lực đột nhiên trùng kích. Sau chốc lát hắn chỉ cảm thấy nhục thân giống như đang đột phá cấm chế nào đó, nóng hừng hực như có dòng nước nóng chảy quanh thân, pháp lực đều tràn vào kinh mạch.

"Hô..."

Hắn hít sâu một hơi, chỉ cảm thấy khắp thiên địa, linh khí vô cùng vô tận đều tràn vào thân mình hóa thành pháp lực của hắn.

"Cuối cùng cũng đột phá Luyện Khí tầng bốn!"

Đối với kết quả này, đều nằm trong dự liệu của hắn, Phương Nguyên cũng không quá mức hưng phấn.

Hắn chỉ là bình thản tĩnh khí, cầm lấy quyển trục bên cạnh từ từ mở ra xem xét một hồi lâu, cười nhạt nói: "Huyền Hoàng Nhất Khí Quyết uy lực mạnh thật, nhưng độ khó khi tu luyện lại cũng là bậc nhất, đúng là trên thế gian cái gì cũng có cái giá của nó!"
Advertisement
';
Advertisement