Chiến Binh Bất Bại - Long Thiên

 
             “Không phải chứ, Vương Lệ Trân, cô có ý gì thế hả?”  

             Tại Bắc Hải, một người đàn ông ở trần, toàn thân ngang dọc những vết sẹo đang ôm đũng quần và trừng mắt với người phụ nữ mặc áo ngủ bằng lụa mỏng trước mặt mình, nghiến răng nghiến lợi gằn từng chữ. Anh là Long Thiên, nói thẳng ra là chồng của người phụ nữ này. Tuy nhiên họ mới nhận giấy đăng ký kết hôn chiều nay, mà cũng chẳng làm tiệc rượu để chiêu cáo thiên hạ, hôm nay cũng là lần đầu tiên họ gặp nhau. Sở dĩ anh cởi áo là vì muốn động phòng hoa chúc với cô nhưng không thành, đã vậy còn bị đạp cho một phát tuyệt tử tuyệt tôn!  

             Người phụ nữ này tên là Vương Lệ Trân, đối với cô mà nói, hôm nay là ngày hoang đường nhất trong cuộc đời. Trước tiên là sáng nay phải gặp mặt người đàn ông mà không hiểu mình đã được định sẵn hôn ước từ nhỏ với người này từ bao giờ, sau đó bố mẹ của cô còn lén lút lấy trộm chứng minh thư của cô để đăng ký kết hôn với người đàn ông này. Sau cùng chẳng hiểu sao người này còn vào ở trong nhà cô, bây giờ nửa đêm nửa hôm ở trần đạp cửa vào phòng cô, định giở trò súc sinh “gạo nấu thành cơm” với cô?  

             Chuyện quái gì đây chứ?  

             Vương Lệ Trân hoàn toàn mờ mịt!  

             Cô hoàn toàn không ngờ rằng, đường đường tổng giám đốc của một công ty đã niêm yết cổ phiếu kiêm đệ nhất mỹ nữ Bắc Hải như mình lại bị cuộc sống úp cho thứ tình tiết hoang đường hơn cả phim điện ảnh ba xu.  

             “Anh bị khùng đúng không? Nửa đêm nửa hôm lên cơn động dục à?”, Vương Lệ Trân liếc mắt nhìn người đàn ông đang lăn lộn trên nền nhà. May mà không uổng phí hai năm học võ phòng thân cho con gái, nếu không trinh tiết giữ gìn suốt 25 năm của cô chắc đã bị hủy hoại trong tay tên trẻ trâu này rồi.  

             “Cô mới bị khùng ấy, hai ta đăng ký kết hôn rồi, làm chuyện ấy có vấn đề gì chắc?”, Long Thiên cố gắng nhẫn nhịn cơn đau khắc cốt khi tâm, chống tay lên sofa để ngồi dậy, thở hồng hộc.  

             Cứ nhắc đến chuyện này là Vương Lệ Trân tức sôi ruột sôi gan, cô đã quen làm Bồ Tát nhún nhường trong những năm tháng lăn lộn ở thương trường, rất ít khi nổi nóng, nhưng giờ phút này đây cũng phải nhíu mày: “Anh không cảm thấy chuyện này quá hoang đường à?”  

             “Hoang đường cái gì? Chiều nay đăng ký kết hôn rồi, tối nay động phòng, đúng quy trình mà. Ông đây chỉ muốn làm tròn chức trách, cô đừng lề mề nữa, làm một phát đi. Tôi làm nhanh lắm, cô nhắm một mắt mở một mắt, coi như tôi hoàn thành nhiệm vụ, đến khi ấy ai về nhà nấy!”, Long Thiên nghiêm túc nói.  

             “Nhiệm vụ gì cơ?”, Vương Lệ Trân thấy khó hiểu, không biết câu nói này có ý nghĩa. Sự việc xảy ra trong ngày hôm nay khiến cho một người phụ nữ mạnh mẽ với IQ trên 150 như cô cũng không kịp hiểu ra.  

             Long Thiên đần mặt, anh nói: “Ông già kia chưa nói với cô à, nghĩa là tôi đưa nhiễm sắc thể của mình vào trong cơ thể cô, kết hợp cùng nhiễm sắc thể bên trong cơ thể cô, sau đó xuất hiện một sinh mệnh mới, truyền tiếp cho đời sau theo phương thức dưỡng dục tự nhiên không ngừng nghỉ”.  

             “Nói tiếng người đi!”  

             “Làm cô mang thai!”  

             Phen này Vương Lệ Trân không thấy mờ mịt nữa, mà tam quan của cô đã hoàn toàn bị hủy hoại. Cô xin thề đây là tình tiết khùng khùng điên điên nhất mà cô từng xem. Tốt xấu gì cô cũng có vô số người theo đuổi, cho dù thực sự muốn kết hôn sinh con cũng không phải cùng tên côn đồ xấu xí đến xúc phạm người nhìn trước mặt mình. Do cô phát điên hay bố mẹ cô đã phát điên? Hay là cả thế giới cùng phát điên?  

   “Ba đời nhà anh từ trên đếm xuống chắc chắn có tiền sử bệnh thần kinh!”, Vương Lệ Trân nghiến răng nói.  

Lên google tìm kiếm từ khóa tamlinh247.com.vn để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Advertisement
';
Advertisement