Tiêu Ngọc Phong tiễn Long Thiên ra ngoài đồn cảnh sát, anh ta nhìn đồng hồ thấy đã gần đến giờ ăn trưa, lại nghĩ Long Thiên bị thẩm vấn nên chưa có gì bỏ bụng, chắc cũng đã đói rồi, thế nên anh ta đề nghị cùng nhau ăn một bữa nhẹ.
Vì gặp lại người quen cũ nên Long Thiên cũng không từ chối, Tiêu Ngọc Phong cũng không rủ Long Thiên tới nhà hàng 5 sao xa hoa xịn xò nào, bởi vì anh ta hiểu tính cách của Long Thiên, Long Thiên chưa bao giờ đặc biệt quan tâm về chuyện ăn uống, cũng không thích sơn hào hải vị gì cả, trong vài năm qua Long Thiên đã đi khắp trời Nam đất Bắc, thế giới quan của anh gần như đã sang trang mới. Không phải nơi nào trên thế giới này cũng yên bình và an toàn. Một số nơi vì nhiều năm chiến tranh mà trẻ em thậm chí không có cái ăn, vì đã quen với cảnh tượng như thế rồi nên Long Thiên cũng thay đổi phong cách sống trước giờ ở thủ đô, bắt đầu chuyển sang tiết kiệm.
Hai người chọn một nơi ở gần để ăn, bọn họ đến một nhà hàng nhỏ cách cục cảnh sát không xa. Khi Tiêu Ngọc Phong gọi món ăn thì điện thoại di động của Long Thiên đổ chuông. Đó là một tin nhắn văn bản không có tên người gửi, số điện thoại cũng là số lạ, tin nhắn có nội dung là: "Số sê-ri của vật dẫn nổ được làm giả, trông rất giống thật, mà thứ đấy cũng do người đó tự làm, không thể tìm được nguồn gốc, người bên đó thật sự rất xảo quyệt".
Nhìn qua thì thấy tin nhắn này được gửi bởi một người có mật danh là "Zero", Long Thiên không trả lời mà chỉ cau mày lại. Ngay cả hacker hàng đầu thế giới cũng không thể tìm ra được, chứng tỏ manh mối thật sự đã bị đứt đoạn, không thể lần ra thêm thông tin từ vật dẫn nổ này được.
Xem ra bên kia cũng có chút năng lực.
Long Thiên cất điện thoại đi, các món ăn đã đưa lên hết. Hai món thịt và một món rau đều là những món ăn yêu thích của Long Thiên. Tiêu Ngọc Phong cười nói: "Đội trưởng Long, chiều nay tôi phải đi làm, nên không thể uống rượu. Hôm nào có thời gian rảnh tôi sẽ uống một trận thật đã với anh!"
Tiêu Ngọc Phong luôn là một người nghiêm khắc, anh ta không bao giờ uống rượu trong giờ làm việc, ngoài ra anh ta cũng sống rất nguyên tắc, không bao giờ nhận hối lộ. Nguyên tắc này hơi cứng nhắc, lắm lúc cũng dễ hại thân. Nếu không dựa vào chiến tích của Tiêu Ngọc Phong ở Quỷ Môn thì anh ta nhất định sẽ không chỉ là một cục trưởng của một cục cảnh sát cỏn con thế này.
Long Thiên thích những người quy tắc. Trước 10 tuổi anh đã sống với ông nội của mình. Ông nội Long chắc chắn là một người vô cùng quy tắc. Suốt cả cuộc đời ông luôn tuân thủ theo các quy tắc xa xửa xa xưa, đến tận khi ông bước chân vào linh cữu cũng chưa từng nếm thử qua một món ăn sơn hào hải vị nào với người cha giàu sổi của anh. Trong ấn tượng của Long Thiên, ông nội thích ngồi đầu làng kéo đàn nhị và giảng dạy cho lũ trẻ đã đến xem buổi biểu diễn của ông. Ông dạy là người thì phải biết uống nước nhớ nguồn, ăn quả biết kẻ trồng cây.
Lên google tìm kiếm từ khóa tamlinh247.com.vn để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!