Chiến Thần Đô Thị (Cậu Chủ Nhà Ta Là Phú Hào) - FULL

Nhìn thấy đối phương lập tức lấy ra nhiều tiền như vậy, mặt nhân viên bán hàng xanh mét, mẹ nó tiện tay ném ra nhiều tiền như vậy, mà là người không mua nổi xe à.

Trong nháy mắt, trong lòng cậu ta cực kỳ căng thẳng, cảm giác bản thân đã đắc tội đại lão.

“Sao, không biết giới thiệu như nào à?” Trần Hạo Vân đi lên trước hai bước, người mẫu xe chủ động nhường đường. Lúc này, Trần Hạo Vân trở thành tiêu điểm của hội trường, thậm chí người của những gian hàng khác cũng bị việc này hấp dẫn.

“Chiếc P1 này, giới hạn 375 chiếc trên toàn thế giới, được trang bị động cơ tăng áp kép V8 38QT 3.8 lít có thể đạt công suất 814 mã lực, thông qua hệ thống thu hồi động năng Kers, chiếc xe cũng có thể đạt được công suất ngoài định mức là 162 mã lực, khiến cho tổng công suất chiếc xe này đạt tới 976 mã lực.”

Trần Hạo Vân mở miệng: “Chiếc xe này chính thức tăng tốc lên 100km trong 2.8 giây, toàn bộ xe là sợi cacbon, hệ thống đa phương tiện cảm ứng, nâng đuôi, phanh gốm, nâng gầm.”

Nghe thấy Trần Hạo Vân giới thiệu kĩ càng tỉ mỉ đến nơi đến chốn như vậy, tất cả mọi người đều cảm thấy bản thân không hiểu về xe, nhiều nhất cũng chỉ là trẻ con chơi đồ hàng mà thôi, người ta mới thật sự giỏi, thậm chí còn hiểu xe hơn nhân viên bán hàng.

“Cậu làm nhân viên bán hàng không tìm hiểu xe à.” Trần Hạo Vân bắt đầu chất vấn người bán hàng.

Không khí ở hiện trường một trận lúng túng, người bán hàng bị Trần Hạo Vân nói đến không dám ngẩng đầu.

“Anh này, chuyện vừa rồi là lỗi của chúng tôi, về sau công ty sẽ đuổi việc cậu ta, ngoài ra, nếu như anh mua xe, sẽ giảm cho anh bốn tỷ, anh thấy thế nào.”

Đúng lúc này, người mẫu xe bên cạnh đã mở miệng, nghe giọng điệu này, khiến người bên trong bao gồm cả Trần Hạo Vân không khỏi sửng sốt, đây là có ý gì.

Nhìn người mẫu xe, lúc trước cũng không chú ý tới, dù sao anh chỉ quan tâm xe, hiện giờ nhìn thấy, diện mạo người mẫu xe cũng không tồi, ăn mặc cũng bớt phóng khoáng hơn những mẫu xe khác một chút, thân trên mặc một chiếc áo sơ mi trắng, thắt nút ở vạt áo, lộ ra cái rốn trắng mịn, thân dưới lại mặc một chiếc quần jeans siêu ngắn, phối với một đôi converse màu trắng, dáng người có thể nói là cấp S, bản thân cũng có một loại khí chất đặc thù. “Cô là?”

Anh nhìn chằm chằm người mẫu xe, trong mắt Trần Hạo Vân tràn đầy tò mò, khi nào một người mẫu xe nói chuyện lại có khẩu khí lớn như vậy.

“Tôi tự giới thiệu trước.” Người mẫu xe tính cách lễ phép cười cười: “Tôi là Lục Tuyết, tổng giám đốc của tập đoàn Cảnh Vạn.”

“Tổng giám đốc đích thân làm mẫu xe?”

Tất cả mọi người không khỏi toát ra suy nghĩ này, nhưng Lục Tuyết lập tức đưa ra lời giải thích: “Đó là bởi vì người mẫu xe hẹn trước không thể đến được, cho nên tôi đến thay thế.”

“Hóa ra là vậy.”

Sau khi hiểu rõ chuyện này, Trần Hạo Vân ngược lại không để ý, nhanh chóng mở miệng: “Chiếc xe kia tôi có thể lập tức lái đi không?”

“Cái này…” Lục Tuyết nhìn chiếc Mclaren P1 màu vàng bên cạnh hơi khó xử, nhưng do dự nhiều lần, vẫn quyết định nói: “Nếu như vậy có thể bù đắp lại việc mạo phạm anh lúc trước, vậy anh cứ việc lái đi.”

Câu trả lời này, Trần Hạo Vân rất hài lòng, nghe ra thoải mái hơn nhiều so với người bán hàng lúc trước.

“Ông Khiêm, ông và thư ký Liễu về trước đi, tôi đi thử xe.” Sắp xếp xong xuôi, Trần Hạo Vân không quên ném chìa khóa xe cho ông Khiêm: “Trước cửa khách sạn Sivir, tối qua tôi lái xe của công ty qua đó, lát nữa ông đến lái về.”

“Vâng.”

Dặn dò xong, Trần Hạo Vân nhanh chóng giải quyết mọi thủ tục tại chỗ, đăng ký một giấy phép tạm thời, lúc này mới lần nữa ngồi vào trong xe, mà người bán hàng kia, sớm đã không biết ở chỗ nào.

“Người đẹp muốn cùng đi hóng gió không?” Trần Hạo Vân cảm thấy Lục Tuyết không giống với những người mẫu xe khác, rất lễ độ, cho nên hảo tâm mời một phen.

Xe sang người đẹp, biết bao nhiêu người đàn ông theo đuổi chính là hai thứ này, nhưng một đường vất vả bao nhiêu thì chỉ có bản thân biết.

Nhận được lời mời, Lục Tuyết ngẩn người, cực kỳ sảng khoái lên xe, với cô mà nói, người này cũng thật có cá tính, làm quen một chút cũng không phải không thể.

“Gru…”

Cùng với tiếng gầm rú trầm thấp của chiếc Mclaren, người vây xem chủ động nhường đường, giây tiếp theo, Mclaren P1 màu vàng phá đường mà đi, nhanh chóng rời khỏi quảng trường.

Bởi vì xe của triển lãm xe không có nhiều dầu, cho nên Trần Hạo Vân trước tiên đến trạm xăng gần nhất đổ đầy dầu, tiếp đó mới là lúc đổi thành lái xe với tốc độ cao.

Lúc còn trong thành phố, Lục Tuyết vẫn còn chưa có cảm giác gì lớn, nhưng vừa lên đường cao tốc, chiếc Mclaren giống như mãnh thú ngủ say hồi lâu đột nhiên nóng nảy thức dậy, tăng tốc 100km chỉ trong 2.8 giây, từng chiếc từng chiếc xe bị quăng về phía sau, phong cảnh hai bên điên cuồng thụt lùi, căn bản nhìn không rõ.

“Anh Vân, có thể lái chậm chút không?” Lục Tuyết sợ, cô từng ngồi xe nhanh, nhưng trước giờ chưa từng ngồi xe nhanh như này, hơn 200km/h, lại còn tăng tốc, không sợ tai nạn à.

“Được thôi.” Trần Hạo Vân giảm tốc độ một chút, nhưng vẫn duy trì ở 120km/h, so với lúc trước, Lục Tuyết cảm thấy trong lòng bình ổn không ít.

“Píp!”

Hai người bị tiếng còi xe thu hút sự chú ý, anh nhìn từ trong gương chiếu hậu thấy hiện lên hình ảnh một chiếc Ferrari màu xanh đang lao đến, đợi đến khi chạy song song với xe của anh, cửa xe bên kia hạ xuống, một tên đàn ông mang kính râm ngồi bên trong, trên cổ đeo một dây chuyền vàng to như ngón tay cái, khoát tay, ý bảo Trần Hạo Vân hạ cửa kính xuống, mà ở vị trí phó lái, còn có một người phụ nữ xinh đẹp trang điểm đậm ngồi đó, cũng liếc ánh mắt khinh thường qua bên này.

“Mày không phải phóng rất hăng à, sao lại không phóng nữa?”

Đợi khi cửa kính xe hạ xuống, tên đàn ông đột nhiên mở miệng rống lớn với Trần Hạo Vân, điều này khiến anh cảm thấy ngơ ngẩn, bản thân anh hình như chưa trêu chọc ai cả.

“Tự lái xe của mình đi, không phải chuyện của mày!” Trần Hạo Vân lười để ý, nâng cửa kinh xe lên, sợ là trước lúc thử xe, tự tăng tốc, không cẩn thận quăng anh ta về phía sau, vừa rồi đồng ý yêu cầu giảm tốc độ của Lục Tuyết, con hàng này mới đuổi theo.

“Fuck! Thằng oắt này!”

Nhìn thấy đối phương hạ cửa kính xe xuống không thèm để ý chính mình, gã đàn ông đập mạnh vào vô lăng, người đàn bà bên cạnh vội vàng ỏn ẻn tức giận nói: “Anh Hùng, tên oắt kia lại không biết điều như vậy, chúng ta có nên cho nó biết tay chút không?”

“Hừ, thằng nhãi này đang muốn chết đây mà.”

Tên đàn ông gọi là anh Hùng đập mạnh vào vô lăng, chiếc Ferrari màu xanh nhất thời đánh sang bên trái, hành động này dọa Trần Hạo Vân khiến anh vội vàng giảm tốc độ, lúc này mới tránh thoát được một kiếp.

“Mẹ kiếp.” Nhìn chiếc Ferrari cực kỳ hung hăng phía trước, Trần Hạo Vân cũng tức giận, không ngờ tới tên kia lại ra tay ác như vậy, nếu không tránh được, rất có thể sẽ bị dồn đến hàng rào bảo vệ bên trái, xảy ra tai nạn xe.

“Anh Vân, hay là chúng ta về đi.” Trong lòng Lục Tuyết có hơi lo lắng, sao lại cứ đụng phải loại bệnh thần kinh này vậy, vượt một cái xe mà thôi, có cần thiết phải dùng xe đâm không.

“Không sao.” Nhìn thấy chiếc Ferrari phía trước giơ ra ngón tay cái quay xuống, Trần Hạo Vân không nhịn được siết chặt vô lăng: “Anh ta muốn chơi, tôi chơi cùng anh ta.”

Nghe thấy câu này, Lục Tuyết vội vàng kiểm tra dây an toàn của mình, kéo chặt tay cầm phía trên cửa xe, thậm chí còn vô tình nuốt một ngụm nước bọt, xem ra Trần Hạo Vân cũng không phải đèn cạn dầu đâu.

Advertisement
';
Advertisement