Chiến thần ở rể – Vạn thế chiến thần - Dương Thanh (full)

Nhưng lúc này ai cũng nhìn Dương Thanh bằng ánh mắt căm thù, chỉ muốn xông lên đánh anh tơi tả.

 

“Có chuyện gì thế?”

 

Dương Thanh lạnh nhạt hỏi.

 

“Nếu con đã nói thế thì chắc chắn nhà họ Diệp sẽ không sao, mẹ cũng có thể yên tâm rồi”.

 

Diệp Mạn rất tin tưởng Dương Thanh, bà ta chợt nói: “Nếu được, mẹ hy vọng Thanh Tâm có thể tạm thời đảm nhiệm chức tổng giám đốc của tập đoàn Mamba Đỏ, xem như giúp mẹ mấy ngày”.

 

Tập đoàn Mamba Đỏ là doanh nghiệp của Diệp Mạn, không liên quan đến nhà họ Diệp, cùng lắm chỉ liên quan vì Diệp Mạn là chủ gia tộc họ Diệp mà thôi.

 

Dương Thanh lập tức nhận ra, Diệp Mạn đang muốn chậm rãi giao tập đoàn Mamba Đỏ cho Tần Thanh Tâm.

 

Nhà họ Diệp là của mọi người trong gia tộc, bà ta chỉ có thể giao quyền thế của nhà họ Diệp cho Tần Thanh Tâm.

 

Nhưng tập đoàn Mamba Đỏ là của bà ta, bà ta có thể giao cho Tần Thanh Tâm hết.

 

Đương nhiên Tần Thanh Tâm không hiểu ý Diệp Mạn, cô nhìn về phía Dương Thanh.

 

Tần Thanh Tâm chưa lên tiếng, Dương Thanh đã biết cô nghĩ gì.

 

Tuy cô chưa gọi Diệp Mạn là mẹ, nhưng lần này Diệp Mạn suýt chết trong vụ ám sát, nên cô cũng buông bỏ thành kiến với bà ta.

 

Bây giờ Diệp Mạn đang nằm viện, cô vẫn bằng lòng san sẻ trách nhiệm với bà ta.

 

“Bây giờ tập đoàn Nhạn Thanh đã rất ổn định rồi, có Lạc Bân và Y Y ở đó, em không cần lo lắng đâu”.

 

Dương Thanh nhìn Tần Thanh Tâm: “Mai em cứ đến tập đoàn Mamba Đỏ đi, dẫn theo cả mấy trợ lý đắc lực của em nữa, như thế cũng tiện cho em khi làm việc ở Mamba Đỏ”.

 

Tần Thanh Tâm còn chưa kịp đáp lời, Diệp Mạn đã vui mừng nói: “Được thế thì tốt quá, tập đoàn Nhạn Thanh và Mamba Đỏ vốn là một nhà, sau khi mẹ ra viện, nếu Thanh Tâm muốn về tập đoàn Nhạn Thanh thì cũng không sao”.

 

Chẳng qua Diệp Mạn sợ Tần Thanh Tâm không đồng ý, bằng không bà ta đã chuyển nhượng cả tập đoàn Mamba Đỏ cho cô rồi.

 

“Được, vậy tôi sẽ đến tập đoàn Mamba Đỏ mấy ngày, sau khi bà ra viện, tôi sẽ rời đi”.

 

Thấy Dương Thanh và Diệp Mạn nói thế, Tần Thanh Tâm vui vẻ chấp nhận.

 

“Tốt lắm, mẹ đã tỉnh rồi, còn có cả cao thủ do Dương Thanh sắp xếp nữa, mẹ không sao đâu, các con mau về đi!”

 

Tuy Diệp Mạn rất muốn trò chuyện thêm với Tần Thanh Tâm, nhưng cũng không muốn khiến con gái lỡ việc.

 

Cứ để mọi chuyện từ từ đến.

 

“Thanh Tâm, bà chủ Diệp vừa tỉnh lại, chúng ta không nên quấy rầy bà ấy, cứ để bà ấy nghỉ ngơi cho thật tốt, sau khi tan tầm thì tới thăm bà ấy sau”.

 

Dương Thanh cũng nói.

 

“Được, vậy sau khi tan tầm, tôi sẽ đến thăm bà, nếu có việc gì thì bà nhớ gọi cho tôi nhé”.

 

Tần Thanh Tâm dặn dò rồi mới quay người rời đi theo Dương Thanh.

 

Vừa đến cửa phòng bệnh, cô bỗng ngừng lại, nhìn Diệp Mạn đang nằm trên giường bệnh với vẻ mặt phức tạp rồi nói: “Mai là thứ bảy, tôi sẽ đưa Tiêu Tiêu tới thăm bà”.

 

Nghe thấy thế, Diệp Mạn không kiểm soát nổi tâm trạng nữa, nước mắt đầm đìa, nghẹn ngào tới mức không nói nên lời, chỉ có thể gật đầu lia lịa.

 

Mắt Tần Thanh Tâm cũng đỏ hoe, vội vàng rời khỏi phòng bệnh.

 

Diệp Mạn vui phát khóc, tuy Tần Thanh Tâm vẫn chưa gọi bà ta là mẹ, nhưng cô muốn dẫn con gái tới thăm bà ta, tức là đã chấp nhận người mẹ như bà ta rồi.

 

“Dương Thanh?”

 

Dương Thanh đang định đuổi theo Tần Thanh Tâm, một giọng nói quen thuộc bỗng vang lên.

 

Dương Thanh quay người lại, nhìn thấy Liễu Mi vừa mới gặp tối qua, còn có cả Hạ Hà và mấy người trong đoàn làm phim nữa.

 

Nhưng lúc này ai cũng nhìn Dương Thanh bằng ánh mắt căm thù, chỉ muốn xông lên đánh anh tơi tả.

 

“Có chuyện gì thế?”

 

Dương Thanh lạnh nhạt hỏi.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Advertisement
';
Advertisement