Vậy thì quả thực Dương Thanh tự tiện xông vào lễ đính hôn không hề liên quan với Hoàng tộc họ Vũ.
“Ông Ninh nói đúng. Tử Khai đã được dẫn về, tôi không cần lo làm hại đến cậu ấy nữa”.
Quan Hồng Nghị gượng cười nói: “Nhưng ông Ninh yên tâm, tuy mối hôn nhân lần này thất bại nhưng trong Vương tộc họ Quan còn nhiều cô gái ưu tú khác, tùy ý Tử Khai lựa chọn”.
“Hừ!”
Vũ Ninh không hề cảm kích, chỉ hừ lạnh một tiếng.
“Quan Duyệt, Tử Khai coi trọng cô là phúc phận tám đời nhà cô, cô lại không biết trân trọng. Bây giờ không còn Tử Khai bảo vệ, tôi muốn xem thử sư phụ của cô có thể dẫn cô rời khỏi Vương tộc họ Quan được hay không”.
Quan Hồng Nghị lạnh lùng nói với Quan Duyệt.
Quan Duyệt mím chặt môi, đỏ mắt nhìn Dương Thanh rồi đáp: “Tôi chưa từng cần ai bảo vệ, tự làm tự chịu. Tự tôi không đồng ý gả vào Hoàng tộc họ Vũ, không liên quan đến sư phụ. Hãy thả sư phụ tôi đi”.
“Thả đi? Sao có thể như vậy được?”
Quan Hồng Nghị cười híp mắt nhìn Dương Thanh: “Cậu tới đúng lúc lắm. Tối qua anh em tốt của cậu là Mã Siêu xông vào Vương phủ họ Quan giết cháu gái Quan Hân của tôi”.
“Nếu hôm nay cậu không giao cậu ta ra, đừng mơ rời khỏi Vương phủ họ Quan nửa bước”.
Quan Duyệt cuống quýt nói: “Bác cả…”
“Bây giờ em vẫn chưa hiểu ra sao? Vương tộc họ Quan không hề coi em là người nhà, chỉ coi em là vật hi sinh mà thôi”.
Dương Thanh chen ngang, hờ hững nói: “Hơn nữa, hôm nay anh đến không chỉ để dẫn em đi, còn một chuyện khác bắt buộc phải làm”.
“Sư phụ, em xin anh, đừng để ý đến em, mau rời khỏi đây được không?”
Quan Duyệt đỏ mắt nói: “Vương tộc họ Quan có rất nhiều cao thủ Vương Cảnh, cả Vương Cảnh đỉnh phong cũng không ít. Em không muốn liên lụy đến anh”.
Cô ta thực sự sợ Dương Thanh bỏ mạng tại đây.
Lần đầu tiên nhìn thấy Dương Thanh, cô ta muốn nhận sư phụ để tìm chỗ dựa vững chắc, hi vọng Dương Thanh có thể giúp mình chống lại Vương tộc họ Quan.
Yến Đô không giống nơi khác, đến cả cao thủ đỉnh cao của Vương tộc cũng không dám tùy tiện đi vào.
Cô ta cứ tưởng thực lực của Dương Thanh đủ để đối phó lại rồi.
Nào ngờ nhà họ Quan còn phái cả Quan Hồng Nghị tới Yến Đô bắt mình về.
Tuy quen Dương Thanh chưa lâu nhưng cô ta lại cảm nhận được, anh là người đầu tiên ngoài bố mẹ đối xử chân thành với mình.
Hiện giờ trong lòng cô ta, Dương Thanh không chỉ là sư phụ, còn là anh trai.
Cô ta không muốn anh trai bị mình liên lụy, phải chết trong tay Vương tộc họ Quan.
Dương Thanh bình tĩnh nghe Quan Duyệt nói xong mới kiên định đáp: “Em cảm thấy anh ngu ngốc vậy sao?”
“Anh đã dám đến Vương tộc họ Quan, chẳng lẽ lại không biết ở đây có rất nhiều cao thủ Vương Cảnh đỉnh phong sao?”
Nghe vậy, Quan Duyệt lập tức sửng sốt.
Đúng vậy, Dương Thanh còn trẻ đã có được thực lực khủng bố như vậy, nếu là kẻ ngu ngốc thì có thể sống được tới tận bây giờ sao?