Quan Vương cả giận quát: “So với Quan Trấn Hải, mày có tư cách gì để tranh giành vị trí thừa kế Vương vị?”
Đến tận lúc này, Quan Trấn Hải mới lấy lại tinh thần.
Vừa rồi ông ta đã nói sẽ từ chức người đứng đầu Chấp Pháp đường, không quan tâm chuyện của Vương tộc, chỉ chuyên tâm luyện võ.
“Xin lỗi Quan Vương, tôi không thể đồng ý!”
Quan Trấn Hải lập tức lên tiếng.
Quan Vương nhíu mày, khí thế uy nghiêm trên người toát ra: “Cậu không muốn làm Quan Vương đời tiếp theo sao?”
Nếu là bình thường, khí thế này đủ để đè bẹp Quan Trấn Hải, nhưng lần này lại khác.
Quan Trấn Hải đứng thẳng lưng, không hề e sợ ngẩng đầu nhìn thẳng vào Quan Vương, nghiêm túc nói: “Vừa rồi cậu Thanh đã nói một câu rất hay. Chúng ta chỉ là ếch ngồi đáy giếng mà thôi. Thế giới rộng lớn, tôi không muốn cả đời chỉ sống trong Vương tộc họ Quan”.
“Tôi định hôm nay sẽ rời đi, chuyên tâm luyện võ. Một ngày nào đó, tôi sẽ trở thành cao thủ Thần Cảnh đầu tiên của Vương tộc họ Quan, thậm chí là cảnh giới cao hơn!”
“Nhưng tôi có thể thề với Quan Vương, tôi sinh ra là người nhà họ Quan, chết làm ma nhà họ Quan. Cho dù sau này tôi có thể đạt tới cảnh giới nào cũng vẫn là người của Vương tộc họ Quan”.
Lời này của Quan Trấn Hải khiến đám người cầm quyền ngày thường chỉ biết tranh đấu vì quyền lực kia đều cảm thấy xấu hổ.
Khí thế trên người Quan Vương dần tản ra, bình tĩnh hỏi Quan Trấn Hải: “Cậu nghĩ kĩ chưa?”
“Bịch!”
Quan Trấn Hải bỗng quỳ một chân xuống đất, cúi thấp đầu, lớn tiếng nói: “Xin Quan Vương đồng ý!”
Cảnh tượng này khiến các cao thủ của Vương tộc họ Quan đều kích động theo.
Chỉ cần Quan Trấn Hải đồng ý là có thể trở thành người thừa kế Vương vị, mặc dù tạm thời vẫn chưa chính thức.
Nhưng ông ta đã là cao thủ Vương Cảnh sơ kỳ, sắp đột phá Vương Cảnh trung kỳ. Quan Vương cũng đã nói chờ đến ngày ông ta đột phá sẽ chính thức trở thành người thừa kế.
Với tài năng của Quan Trấn Hải, chắc chắn ngày này sẽ không quá xa.
Có nghĩa là Quan Trấn Hải đã đặt một chân lên nấc thang hướng tới vị trí tối cao của Vương tộc.
Thế nhưng ông ta lại từ chối quyền lợi khổng lồ ấy.
Trong mắt Dương Thanh cũng hiện lên vẻ khác lạ. Mặc dù Quan Trấn Hải đã ở tuổi trung niên nhưng thiên phú võ thuật rất mạnh.
Không phải không có hi vọng bước vào Thần Cảnh trong tương lai.
Quan trọng nhất là phải chuyên tâm luyện võ. Chỉ người cố chấp với võ thuật mới có thể đạt được cảnh giới càng cao.
Vũ Ninh cũng nghiêm mặt. Biểu hiện của Quan Trấn Hải khiến ông ta rất bất ngờ.
Dù là ở Hoàng tộc họ Vũ, loại người như vậy cũng sẽ rất được coi trọng.
Đến cả ông ta cũng khó có được sự kiên định với võ thuật như Quan Trấn Hải.
Ông ta bỗng có dự cảm, sau này Vương tộc họ Quan sẽ nhờ có Quan Trấn Hải mà trở thành Hoàng tộc thêm một lần nữa.
“Được!”
Lên google tìm kiếm từ khóa tamlinh247.com.vn để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!