Chương 1439:
“Đúng ạ, thần y nhỏ đã nói như vậy”.
Lâm Hạo vẫn không biết chuyện gì đang xảy ra, nên có sao nói vậy.
Sau đó lại hỏi: “Đúng rồi, bố, tại sao trong cơ thể bố lại có cổ trùng chứ? Đó là thứ gì vậy?”
Sắc mặt ông chủ Lâm nghiêm nghị, không trả lời Lâm Hạo mà chỉ nhìn Phùng Tiểu Uyển ở bên cạnh. Lúc nãy Lâm Hạo đã chỉ Phùng Tiểu Uyển cho lão ta biết.
Khí sắc của Phùng Tiểu Uyển cũng đã khôi phục phần nào. Cô ta đi tới bên cạnh ông chủ Lâm rồi lấy ra bình thủy tinh trong suốt. “Đây chính là cổ trùng lấy được từ trong người ông ra”.
Phùng Tiểu Uyển giơ bình thủy tinh lên, mọi người đều có thể nhìn thấy bên trong bình thủy tinh có một sâu nhỏ màu đen đang ngọ nguậy. “Đây là Phệ Tâm Cổ, chỉ có người Miêu Thành mới nuôi dưỡng được, sức sống rất ngoan cường. Cổ trùng này chuyên uống máu trái tim để sống. Người bị hạ Phệ Tâm Cổ mỗi lần sử dụng võ, sẽ bị nó cắn xé trái tim, khiến họ phải chịu nỗi đau thấu tim”.
“Phệ Tâm Cổ đã bị ép ra ngoài. Sau này ông chỉ cần uống thuốc bắc ba tháng liên tục theo đơn thuốc tôi kê là có thể từ từ phục hồi vết thương chỗ trái tim”.
Vừa nói chuyện Phùng Tiểu Uyển vừa viết toa thuốc, chữ viết như rồng bay phương múa chẳng mấy chốc đã viết xong toa thuốc. “Toa thuốc này có thể mua được ở bất kỳ tiệm thuốc Đông Y nào, hơn nữa giá cũng rất rẻ. Mỗi ngày sắc uống trước ba bữa ăn. Tôi cũng đã viết cách sắc thuốc trong này rồi”.
Phùng Tiểu Uyển đưa toa thuốc cho Lâm Hạo. “Cảm ơn thần y nhỏ! Cảm ơn tiểu thần y nhỏ!”
Lâm Hạo vui mừng hớn hở, liên tục nói cảm ơn.
Ông ta dẫn ông chủ Lâm đến nhà họ Khương tìm Phùng Tiểu Uyển với hy vọng còn nước còn tát, nhưng không ngờ Phùng Tiểu Uyển lại thật sự chữa khỏi bệnh cho bố ông ta.
Ông chủ Lâm cũng ngạc nhiên không thôi, lão ta nhìn Phùng Tiểu Uyển với vẻ mặt vô cùng biết ơn. “Lâm Thiên Tường tôi mãi mãi sẽ không quên ơn cứu mạng của thần y nhỏ!”
Vẻ mặt Lâm Thiên Tường đầy biết ơn, sau đó lấy ra một miếng ngọc bội Hoàng Long đưa cho Phùng Tiểu Uyển nói: “Ơn lớn không thể nói hết thành lời. Tôi không bảo đáp được ơn cứu mạng của tiểu thần y, chỉ có thể tăng cô miếng ngọc bội này”.
“Không ngờ lại là ngọc Hoàng Long!”
“Ngọc Hoàng Long của nhà họ Lâm đại diện cho quyền lợi và của cải tối cao. Bất kỳ ai nhìn thấy ngọc Hoàng Long thì cũng như nhìn thấy chủ gia tộc họ Lâm”.
“Người có được ngọc bội này, có thể tùy ý sử dụng tất cả nhân lực và vật lực sẵn có của nhà họ Lâm. Ngay cả một số người cùng huyết thống trực hệ của nhà họ Lâm cũng không đủ tư cách để có được”.
Khi mọi người xung quanh nhìn thấy miếng ngọc bội Hoàng Long mà Lâm Thiên Tường đưa cho Phong Tiểu Uyển thì đều tỏ ra ngạc nhiên.
Ngay cả Lâm Hạo cũng ngơ ngác. Đây chính là ngọc Hoàng Long đại diện cho quyền lợi tối cao của nhà họ Lâm, ngay cả ông ta cũng là lúc trở thành người thừa kế của nhà họ Lâm mới có được một miếng.
Thậm chí mấy anh chị em của ông ta cũng không có.
Còn về đám con cháu cùng lứa với ông ta càng không thể có. Thế mà một người ngoài như Phùng Tiểu Uyển lại có được miếng ngọc bội Hoàng Long này.
Sắc mặt của ông chủ nhánh hai và nhánh ba cực kỳ khó coi.
Bọn họ vốn định mượn tay nhà họ Lâm giết chết Phùng Tiểu Uyển nhưng không ngờ Phùng Tiểu Uyển không chỉ chữa khỏi bệnh cho Lâm Thiên Tường mà còn có được miếng ngọc bội Hoàng Long quyền lực tối cao của nhà họ Lâm nữa.
Việc này khiến bọn họ cảm thấy bị uy hiếp nặng nề, ngay cả Phệ Tâm Cổ trong người Lâm Thiên Tường cũng bị Phùng Tiểu Uyển ép ra ngoài.
Nếu vậy e là vết thương của Khương Hùng cũng có thể dễ dàng chữa khỏi.
Vừa nghĩ tới vết thương của Khương Hùng sắp được chữa khỏi, trong lòng ông chủ nhánh hai và nhánh ba càng thêm lo lắng.
Hai người vừa liếc mắt nhìn nhau, cả hai đều thấy sát khí mãnh liệt toát ra từ trong mắt đối phương.
Lên google tìm kiếm từ khóa tamlinh247.com.vn để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!