Chương 1482:
Dương Thanh gật đầu: “Ông về trước đi, tôi phải đi một chuyến!”
“Vâng!”
Khương Hùng gật đầu, sau khi thấy Dương Thanh xuống xe, lão ta mới nói: “Nhà họ Lâm lần này gặp may rồi!”
Lão ta biết rõ Dương Thanh muốn đến nhà họ Lâm làm gì.
Lão ta cũng biết lúc này nhà họ Lâm đang gặp phải cục diện ra sao.
Nếu nhà họ Lâm có thể dựa dẫm được cây đại thụ Dương Thanh này, bảo đảm trăm năm không lụn bại.
Cùng lúc đó, nhà họ Lâm.
Bên trong phòng họp rộng lớn, đều là những người đứng đầu các nhánh của nhà họ Lâm, bầu không khí nồng nặc mùi thuốc súng, mỗi nhánh đều khí thế hùng hổ.
“Nếu chủ gia tộc đã qua đời, thì vị trí này nên thuộc về nhánh chính của tôi. Tôi là con trai cả, vị trí chủ gia tộc vốn nên thuộc về tôi!”
Một người đàn ông trung niên khí thế hùng hổ nói.
“Lâm Lang, ông nói lời này mà không biết xấu hổ à? Ông đúng là con trai trưởng nhưng nếu tôi nhớ không lầm thì người thừa kế vị trí chủ gia tộc là Lâm Hạo – em ba của ông nhỉ?”
Một người đàn ông trung niên ngồi ở hướng khác, cười chế giễu nói: “Nếu tính kỹ thì cũng phải do Lâm Hạo kế thừa vị trí chủ gia tộc mới đúng, ông chẳng có liên quan gì cả”.
“Hừ!”
Lâm Lang hống hách nói: “Đó là do bố tôi bệnh nặng, tâm trí mơ hồ nên mới để cho Lâm Hạo trở thành người thừa kế”.
“Hơn nữa, Lâm Hạo chỉ mới là người thừa kế mà thôi. Dựa theo quy định của nhà họ Lâm, chỉ khi nào chủ gia tộc thoái vị nhường ngôi thì người thừa kế mới có thể lên làm chủ gia tộc được”.
“Nhưng Lâm Hạo còn chưa lên làm chủ gia tộc thì bố tôi đã bệnh chết rồi. Vì vậy vị trí này đương nhiên sẽ không liên quan gì tới Lâm Hạo”.
“Tôi là con cả của nhà họ Lâm, chỉ có tôi mới thích hợp nhất để kế thừa vị trí chủ gia tộc!”
Nghe Lâm Lang nói xong, một người nắm quyền khác của nhà họ Lâm phì cười: “Đừng nói năng hùng hồn như vậy, ông là người hiểu rõ ý nghĩa của người thừa kế hơn chúng tôi nữa đấy”.
“Ông đừng nói nhảm nữa. Mấy người chúng ta đều muốn kế thừa vị trí chủ gia tộc, vì vậy phải cạnh tranh công bằng, đừng giở trò vô dụng”.
Nhà họ Lâm bây giờ đang thuộc về ba nhánh có thực lực mạnh nhất là nhánh chính, nhánh hai và nhánh ba. Sau khi Lâm Thiên Tường được thông báo đang trong tình trạng nguy kịch thì ba nhánh này liền bắt đấu đấu đá nhau.
“Chủ gia tộc vừa bệnh qua đời, thi thể còn chưa lạnh mà các người đã bắt đầu lục đục nội bộ rồi sao?”
Đúng lúc này một giọng nói ngập tràn mỉa mai bỗng vang lên từ cửa.
Mọi người lập tức nhìn sang. Khi bọn họ thấy Lâm Hạo, sắc mặt của chủ nhánh chính Lâm Lang, còn có chủ nhánh hai và ba vô cùng âm trầm.
“Lâm Hạo, mày không lo đi chuẩn bị hậu sự cho bố, chạy tới đây làm gì?”
Lâm Lang lạnh giọng nói: “Tao ra lệnh cho mày đi khỏi đây ngay, trong hôm nay nhất định phải chuẩn bị cho xong hậu sự cho bố”.
“Ra lệnh?”
Vẻ mặt Lâm Hạo nhìn Lâm Lang, châm chọc nói: “Anh là con trai cả của nhà họ Lâm, nên anh phải là người lo hậu sự cho bố mới phải. Anh bảo một đứa em như tôi đi làm việc này, có thích hợp không?”
“Tao bảo mày làm thế nào thì mày làm thế đấy đi, sao lắm lời thế? Mau cút khỏi đây cho tao!”
Lâm Lang giận dữ quát Lâm Hạo.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!