Chiến thần ở rể – Vạn thế chiến thần - Dương Thanh (full)

Chương 1549:

 

“Tốt lắm, bác hỏi cháu một việc, cháu phải thành thật trả lời!”

 

Tôn Húc đột nhiên nghiêm mặt nói.

 

Tôn Chí Kiều dường như hiểu rõ Tôn Húc muốn hỏi gì, mặt tái đi nhưng vẫn gật đầu: “Bác cả, bác cứ hỏi!”

 

“Rốt cuộc chuyện xảy ra ở hầm trú ẩn của nhà họ Tôn hôm nay có liên quan tới cháu không?”

 

Tôn Húc hỏi.

 

Tôn Chí Kiều khẽ gật đầu, mắt đỏ hoe nói: “Bác cả, cháu không ngờ Dương Thanh lợi hại như vậy, ngay cả sát thủ Hồng Trần cũng không giết được anh ta!”

 

“Bác cả, cháu biết sai rồi, sau này cháu không dám làm vậy nữa! Cầu xin bác cả tha cho cháu!”

 

Tôn Húc vốn đã nghĩ đến đáp án này nhưng sau khi nghe Tôn Chí Kiều tự mình thừa nhận vẫn thấy khó chịu.

 

“Chí Kiều, chỉ cần cháu làm một việc cho nhà họ Tôn, bác sẽ tha thứ cho cháu!”

 

Tôn Húc nói.

 

Tôn Chí Kiều liên tục gật đầu: “Bác cả, bác bảo cháu làm gì cháu cũng sẵn lòng, cho dù có bảo cháu chết cũng được!”

 

“Được, vậy cháu chết ngay đi!”

 

Tôn Húc vừa dứt lời, một cao thủ phía sau ông ta chợt rút ra một khẩu súng lục và bắn vào tim của Tôn Chí Kiều.

 

Tôn Chí Kiều không thể nào ngờ được bác cả luôn xem cô ta như con ruột lại tự nhiên giết cô ta.

 

Tôn Húc có phần không nỡ khi thấy Tôn Chí Kiều chết không nhắm mắt, khẽ thở dài: “Kỳ à, là anh có lỗi với em, nhưng anh thật sự hết cách rồi”.

 

Tôn Kỳ là em trai ruột của Tôn Húc, nhiều năm trước đã chết vì ông ta.

 

Chính vì vậy, nhiều năm qua, Tôn Húc luôn cưng chiều Tôn Chí Kiều, bất kể cô ta có làm ra sai lầm lớn thế nào, ông ta đều có thể tha thứ, thậm chí giải quyết giúp.

 

Nhưng lần này, Tôn Chí Kiều gây ra họa quá lớn, Tôn Húc không giải quyết được.

 

Lúc này, một chiếc Rolls Royce màu đen đang lao nhanh trên đường.

 

Trong xe, sắc mặt Tào Trí thâm trầm. Cao thủ hàng đầu Bạch Hướng Huy vẫn ngồi trên ghế phụ bên cạnh hắn ta.

 

“Cậu Trí, Tôn Húc dám hô to gọi nhỏ với cậu, quả thật là tìm chết. Chỉ cần cậu nói một câu, tôi có thể tiêu diệt cả nhà họ Tôn!”

 

Bạch Hướng Huy nói.

 

Tào Trí hừ lạnh: “Ông tưởng nhà họ Tôn dễ tiêu diệt như vậy sao?”

 

“Tôn Húc trông nhát gan sợ phiền phức nhưng làm việc không hề dây dưa, cũng là người có thể co có thể duỗi. Tôi dám cam đoan, lúc đó chỉ cần ông dám ra tay, các tay súng bắn tỉa nhà họ Tôn sẽ dám nổ súng”.

 

Bạch Hướng Huy nghe vậy, lập tức đỏ mặt.

 

Tào Trí nói không sai. Trước đó ông ta vừa định ra tay với Tôn Húc đã bị năm, sáu điểm đỏ ngắm bắn nhắm thẳng vào vị trí quan trọng. Cho dù ông ta là cao thủ Vương Cảnh trung kỳ cũng không tránh được đạn.

 

“Ông tuyệt đối đừng coi thường tám gia tộc đứng đầu Yến Đô. Tám gia tộc có thể nắm giữ Yến Đô lâu như vậy không phải chỉ dựa vào may mắn đâu. Nếu bọn họ không có căn cơ thì đã người khác cướp mất từ lâu rồi”.

 

Tào Trí trầm giọng nói. Hắn ta hiểu rõ tình hình của tám gia tộc đứng đầu Yến Đô như lòng bàn tay.

 

“Cậu Trí dạy rất đúng, tôi đã rõ rồi!”

 

Bạch Hướng Huy vội vàng đáp, sau đó lại hỏi: “Vậy tiếp theo, chúng ta nên làm gì? Dù sao người chết là Tần Xương, người sắp thừa kế nhà họ Tần ở Vương thành Tào, mà Tần Xương cũng qua lại thân thiết với cậu Trí”.

 

“Nếu cậu chủ động lấy lòng Dương Thanh, nhà họ Tần chắc chắn sẽ bất mãn. Nhưng nếu cậu không giải thích với cậu ta, chắc chắn cậu ta sẽ tính chuyện này lên đầu cậu”.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Advertisement
';
Advertisement