Chương 1630:
Ai nấy đều nhìn về phía Tiết Vương, chờ đợi lời giải thích của ông ta.
Tiết Vương vẫn thản nhiên nói: “Nếu bọn họ không làm vậy, lẽ nào chúng ta sẽ không phái người tới Vương thành Quan sao?”
“Quan Vương biết rất rõ, từ lúc ông ta từ chối gia nhập, sợ rằng đối tượng bị đối phó đầu tiên sau khi Liên minh Vương tộc được thành lập chính là Vương tộc họ Quan”.
“Nếu ông ta đã biết chúng ta sẽ động vào Vương tộc họ Quan, sao có thể còn ngồi chờ chết được?”
“Đương nhiên, đây chỉ là suy đoán của tôi thôi. Nhưng tôi có thể xác định Quan Vương chắc chắn đã xin chiến vực giúp đỡ”.
“Chiến vực chỉ có mấy cao thủ Thần Cảnh thôi, hơn nữa bọn họ đều là người quyền cao chức trọng, có rất nhiều nhiệm vụ. Ai có thể bớt thời gian tới Vương tộc họ Quan?”
“Cho nên tôi mới nói có hai khả năng, khả năng thứ nhất thì giống như các ông đã suy đoán, người mà Quan Vương muốn đón chắc chắn là nhân vật lớn của chiến vực. Nếu đúng là vậy, người này chỉ có thể là Dương Thanh!”
“Khả năng thứ hai như tôi vừa nói, bọn họ căn bản không đón ai hết, đây là vở kịch do Vương tộc họ Quan liên kết với chiến vực diễn cho chúng ta xem”.
Tiết Vương vừa dứt lời lại cầm chén trà bằng sứ lên, uống một hớp.
Cuộc họp video lại rơi vào trong sự im lặng ngắn ngủi.
Vẻ mặt mấy Vương rất khó coi. Nếu có thể xác định được nhân vật lớn của chiến vực có tới Vương thành Quan hay không, bọn họ cũng dễ thu xếp chuyện đối phó với Vương tộc họ Quan.
Nhưng bây giờ không biết, bọn họ rơi vào thế bị động.
“Tiết Vương, nếu ông suy nghĩ chuyện này thông suốt như vậy, chắc hẳn cũng có ý tưởng gì hay chứ? Ông nói ra cho mọi người cùng thương lượng”.
Bạch Vương nói.
Tiết Vương gật đầu: “Tôi cho rằng trọng điểm của Liên minh Vương tộc chắc chắn là Yến Đô chứ không phải Vương tộc họ Quan”.
“Chỉ cần Liên minh Vương tộc có thể thuận lợi khống chế Yến Đô và kế thừa Đế Thôn, thực lực của thành viên Liên minh Vương tộc chúng ta đều sẽ tăng mạnh, thậm chí có khả năng tranh đấu với Hoàng tộc”.
“Chờ đến lúc đó, chỉ Vương tộc họ Quan thì có là cái thá gì?”
“Chúng ta tùy tiện phái ra mấy cao thủ Đế Thôn cũng có thể tiêu diệt được Vương tộc họ Quan, đúng không?”
Nghe Tiết Vương nói vậy, Tào Vương là người đầu tiên phản đối: “Không được! Chúng ta nên ra tay với Vương tộc họ Quan trước! Cuộc chiến ở Yến Đô tồn tại quá nhiều biến số, nếu Liên minh Vương tộc chúng ta thất bại, sợ rằng Vương tộc họ Quan có thể sẽ giẫm lên trên đầu chúng ta mất”.
“Chỉ có tiêu diệt Vương tộc họ Quan vào lúc này mới có thể tránh được bọn họ ở phía sau ngáng chân chúng ta”.
“Lại nói, cho dù Chiến vực thật sự phái cao thủ Thần Cảnh đến che chở cho Vương tộc họ Quan thì sao chứ? Liên minh Vương tộc chúng ta cũng không kém!”
“Nếu chúng ta không thể xử lý được một cao thủ Thần Cảnh do chiến vực phái ra, vậy cần gì phải đi Yến Đô tự rước lấy nhục?”
Tào Vương vừa nói xong, Mã Vương lập tức tiếp lời: “Không sai, nếu chúng ta không thể đối phó lại một cao thủ được phái tới che chở cho Vương tộc họ Quan, còn chẳng bằng giải tán Liên minh Vương tộc cho xong”.
Bạch Vương không nói gì, rõ ràng đang suy nghĩ về hậu quả của chuyện này.
Tiết Vương cười nhạt: “Tôi chỉ phát biểu chút ý kiến của tôi thôi. Bất kể cuối cùng Liên minh Vương tộc quyết định thế nào, Vương tộc họ Tiết đều sẽ cố gắng phối hợp!”
“Bạch Vương, Liên minh Vương tộc là do ông đề xuất ra, ông nói ý kiến của ông xem!”