Chương 1647:
“Đại nhân, tôi cũng đồng ý nhận ngài làm chủ, đời này tuyệt đối không phản bội!”
Quan Vương quỳ một chân xuống đất, lớn tiếng hô lên.
Lúc này, toàn bộ sảnh chính đều chìm vào yên tĩnh, mọi người ai cũng kinh ngạc tột độ.
Nhất là hai mươi cao thủ của Liên minh Vương tộc kia, không ngờ đến cả Quan Vương cũng cam lòng đi theo cao thủ thần bí kia.
Cũng chỉ có cao thủ như vậy mới có tư cách để bọn họ đầu hàng.
“Cộp cộp cộp!”
Bỗng một tràng tiếng bước chân vang lên. Quan Vương dẫn đầu hai mươi cao thủ đều kích động hẳn lên.
Bọn họ biết người nào đang tới.
Thoáng chốc, một bóng người trẻ tuổi đi vào phòng họp.
Khi thấy Dương Thanh, hai mươi cao thủ của Liên minh Vương tộc đều tràn đầy nghi hoặc.
Bọn họ nghĩ cao thủ vẫn chưa xuất hiện đã có thể ném con sư tử đá đến trước mặt Trịnh Càn Khôn, suýt nữa biến ông ta thành thịt nát dù sao cũng phải là một ông già bảy tám mươi tuổi mới phải.
Thế nhưng hiện giờ sao lại là một người thanh niên hai mươi bảy, hai mươi tám tuổi?
Bọn họ không hề tin cao thủ thần bí kia chính là người trẻ tuổi trước mắt này.
“Đại nhân, ngài tới rồi!”
Ngay khi hai mươi cao thủ của liên minh Vương tộc kia đang hoài nghi, Quan Vương đã cung kính nói.
“Đứng dậy cả đi!”
Dương Thanh khẽ gật đầu nói.
Bỗng cả sảnh lớn bị một luồng khí thế khủng bố bao phủ.
Một giây sau xảy ra cảnh tượng khiến hai mươi gã cao thủ của Liên minh Vương tộc kinh sợ.
Bọn họ cảm thấy cơ thể của mình bị một nguồn sức mạnh mềm mại nâng lên.
Bọn họ vốn còn đang nghi ngờ thân phận của Dương Thanh, lúc này đều không còn nghi ngờ gì nữa.
Một cao thủ chỉ dựa vào khí thế của mình, không cần tiếp xúc trực tiếp với bọn họ vẫn có thể kéo họ đứng dậy sao có thể là người đơn giản?
Dù trong bọn họ có rất nhiều cao thủ Vương Cảnh đỉnh phong cũng không thể làm được như vậy.
Chứng tỏ người trẻ tuổi trước mắt bọn họ chính là cao thủ thần bí lúc trước, chưa cần lộ diện đã trấn áp được họ.
“Bây giờ, tôi cho các người lựa chọn cuối cùng, hoặc là tôi thả các người đi, hoặc là các người đi theo tôi. Một khi lựa chọn đi theo tôi, kẻ nào dám phản bội sẽ bị tôi tự tay đòi mạng!”
Trong lúc đó, áp lực khủng khiếp đè nặng mỗi người.
Dù là Trịnh Càn Khôn có thực lực Vương Cảnh đỉnh phong cũng có ý nghĩ muốn quỳ lạy.
Còn mười một cao thủ Vương Cảnh hậu kỳ kia lại càng run lẩy bẩy, toàn thân thấm ướt mồ hôi lạnh.
Giờ phút này, bọn họ bỗng nảy ra một ý nghĩ đáng sợ. Nếu Dương Thanh muốn giết họ, chỉ cần một suy nghĩ là có thể khiến bọn họ chết không có chỗ chôn.
“Nào, nói cho tôi biết lựa chọn của các ông đi!”
Dương Thanh đứng sừng sững ở đó như thiên thần đang được ánh sáng thần gột rửa. Anh lạnh lùng nhìn đám cao thủ hỏi.
“Bịch bịch bịch!”