Chương 1667:
“Bây giờ, chỉ Hoàng tộc họ Long mới giúp được cậu mà thôi”.
“Tôi có thể nói cho cậu biết, bốn Hoàng tộc lớn đã ngấp nghé Đế Thôn từ lâu rồi, họ chưa làm gì cũng không phải vì không quan tâm, mà chưa tới lúc để Hoàng tộc ra tay mà thôi”.
Long Đằng tức giận nói: “Cậu có thể từ chối sự giúp đỡ của Hoàng tộc họ Long, nhưng nếu cậu cứ muốn ngăn cản Đế Thôn nhập thế, có lẽ Hoàng tộc cũng không chấp nhận”.
“Đến khi đó, cậu sẽ phải đối đầu với Liên minh Vương tộc, cao thủ Miêu Thành và cả bốn Hoàng tộc lớn nữa”.
“Bây giờ tôi cho cậu cơ hội cuối cùng, chấp nhận sự giúp đỡ của Hoàng tộc họ Long, Hoàng tộc họ Long sẽ giải quyết Liên minh Vương tộc giúp cậu, đồng thời đưa cậu lên làm Vương của Yến Đô. Sau khi cậu thừa kế Đế Thôn, chúng ta sẽ cùng quản lý nó!”
Long Đằng đứng dậy, nhìn Dương Thanh đang ngồi từ trên cao với vẻ ngạo nghễ.
Giọng điệu lão ta cũng rất vênh váo, còn có cả ý đe dọa.
“Nói như ông, chỉ cần tôi từ chối sự giúp đỡ của Hoàng tộc họ Long, Hoàng tộc họ Long cũng sẽ đối phó với tôi à?”
Dương Thanh bỗng ngẩng đầu lên, ánh mắt đằng đằng sát khí.
Trong lúc nhất thời, cả văn phòng bị sát khí đáng sợ bao trùm.
Khi nhìn vào đôi mắt đáng sợ của Dương Thanh, Long Đằng bỗng thấy hơi bối rối, nhưng lão ta vẫn cố nén sự sợ hãi, gật đầu: “Cũng có thể nói là như vậy!”
Dương Thanh không ngờ Long Đằng dám thừa nhận, sát khí trong mắt anh càng dày đặc hơn, anh nhìn chằm chằm vào Long Đằng.
Lúc này Long Đằng vẫn rất bình tĩnh, tuy lão ta sợ bị Dương Thanh giết, nhưng phải tìm phú quý trong nguy hiểm, lão ta đã già, chết cũng không sao, nhưng nếu con cháu lão ta có cơ hội quay về Hoàng tộc họ Long, lão ta có chết cũng không hối tiếc.
“Dương Thanh, tôi biết cậu rất mạnh, đối với cậu, giết tôi chỉ là chuyện dễ như trở bàn tay, nhưng tôi vẫn hy vọng cậu có thể suy nghĩ cho kỹ”.
“Cho dù thế nào, tình cảnh của cậu bây giờ cũng không tốt lắm, Đế Thôn nhập thế là chuyện đương nhiên, cậu không thể ngăn cản điều đó chỉ bằng sức mình được”.
“Hợp tác với Hoàng tộc họ Long là lựa chọn tốt nhất của cậu đấy!”
Khi đối mặt với Dương Thanh, giọng điệu Long Đằng đã mềm mỏng hơn rất nhiều.
“Nếu vậy thì giữa chúng ta cũng không còn gì để nói nữa, ông về đi!”
Dương Thanh bỗng thu hồi khí thế lại, lạnh lùng nói.
Long Đằng hiểu rõ, có lẽ rất khó thuyết phục được Dương Thanh.
“Nếu cậu muốn hợp tác với Hoàng tộc họ Long thì có thể liên lạc với tôi bất cứ lúc nào”.
Long Đằng nói câu cuối cùng rồi lập tức quay người rời đi.
“Khoan đã!”
Khi Long Đằng sắp ra khỏi văn phòng, Dương Thanh chợt nói.
Long Đằng ngừng chân, quay đầu nhìn Dương Thanh với vẻ mong chờ.
“Quay về nói cho Long Hoàng biết, chỉ cần tôi vẫn ở đây, không ai được phép thừa kế Đế Thôn, nếu Long Hoàng cứ muốn nhúng tay vào thì sẽ trở thành kẻ địch của Dương Thanh tôi đấy!”
Dương Thanh hờ hững nhìn Long Đằng.
Nét mặt Long Đằng lập tức cứng đờ, trông khó coi hơn vừa nuốt phải ruồi nữa, Dương Thanh đang uy hiếp cả Hoàng tộc họ Long ư?
“Tôi sẽ chuyển lời!”
Một lúc lâu sau, Long Đằng mới tức giận đáp rồi khoát tay rời đi.
Sau khi Long Đằng rời đi, nét mặt Dương Thanh nghiêm nghị hẳn, anh không ngờ Hoàng tộc cũng nhúng tay vào trận chiến tranh giành Đế Thôn.
Liên minh Vương tộc đã đưa rất nhiều người vào Yến Đô, thậm chí còn khống chế rất nhiều thế lực.