Chiến thần ở rể – Vạn thế chiến thần - Dương Thanh (full)

Chương 1673:

 

“Vâng!”

 

Trong chớp mắt, mười hai tướng của Long Môn lại biến mất khỏi tầm mắt Dương Thanh.

 

“Không biết bây giờ nhà họ Long đã đủ tư cách để đi theo cậu Thanh chưa?”

 

Long Đằng nhìn về phía Dương Thanh, hỏi với vẻ tự hào.

 

“Tốt lắm!”

 

Dương Thanh mỉm cười: “Từ hôm nay trở đi, nhà họ Long sẽ là bạn của Dương Thanh tôi!”

 

Long Đằng lập tức vui mừng đứng dậy: “Cảm ơn cậu Thanh!”

 

“Khi hợp sức với nhau, mười hai tướng Long Môn của ông có thể phát huy thực lực bán bộ Thần cảnh, chắc họ luyện theo phương pháp phối hợp nào à?”

 

Dương Thanh hỏi, rất hứng thú với năng lực của mười hai tướng Long Môn.

 

Long Đằng gật đầu: “Đúng là họ có luyện theo một phương pháp phối hợp, nhưng yêu cầu của phương pháp này rất cao, phải đủ mười hai người, hơn nữa họ phải sở hữu thực lực tương tự, nếu có ai yếu hơn hay mạnh hơn một chút thì họ cũng không thể giữ được trạng thái tốt nhất đâu”.

 

“Thì ra là thế!”

 

Dương Thanh gật nhẹ đầu.

 

Lần đầu tiên anh thấy thủ đoạn võ thuật kiểu này, anh cũng không nghi ngờ lời giải thích của Long Đằng.

 

Nếu loại thủ đoạn này dễ học thì có lẽ nhà họ Long đã quay về Hoàng tộc họ Long từ lâu.

 

Nếu muốn bồi dưỡng được mười hai cao thủ như thế, đúng là phải tốn rất nhiều tiền của.

 

“Cậu Thanh, rất xin lỗi, chúng tôi đã khiến cậu thất vọng rồi!”

 

Đúng lúc này, Trịnh Tam Phong dẫn hai cao thủ khác vào, áy náy nói.

 

Dương Thanh mỉm cười: “Có gì đâu mà thất vọng, thủ đoạn tổng hợp sức mạnh của mười hai người kiểu này đúng là rất khó đối phó”.

 

“Các ông đừng

 

Lúc Long Đằng rời khỏi tập đoàn Nhạn Thanh đã cách giờ tan tầm hơn một tiếng.

 

Không ai biết Dương Thanh và Long Đằng đã nói chuyện gì, chỉ có bọn họ mới biết nội dung buổi nói chuyện chiều nay sẽ ảnh hưởng đến cả thế cục của Yến Đô.

 

Dương Thanh về đến nhà, trên bàn ăn đã bày đầy ắp món ăn. Hai chị em Tần Thanh Tâm và Tần Y đeo tạp dề, đang bận rộn trong bếp.

 

“Bố!”

 

Gần nửa tháng nay Tiêu Tiêu đã không gặp bố, vừa thấy Dương Thanh cô bé kích động nhào tới.

 

“Tiêu Tiêu!”

 

Dương Thanh giang hai tay ra ôm cô bé đang chạy tới vào lòng.

 

“Bố, Tiêu Tiêu nhớ bố muốn chết!”

 

Tiêu Tiêu hôn lên mặt Dương Thanh một cái, khuôn mặt nhỏ nhắn tràn đầy phấn khích.

 

“Bố cũng nhớ Tiêu Tiêu!”

 

Dương Thanh mỉm cười, lấy một hộp quà đã gói kỹ ra đưa cho Tiêu Tiêu: “Tiêu Tiêu, đây là quà bố tặng con, con mở ra xem có thích không?”

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Advertisement
';
Advertisement